Chúng tôi ở trong thông đạo ngầm này, cũng không biết đã đi bao nhiêu vòng, mà vẫn không có chút nào tiến triển, giống như lâm vào một cái vòng lẩn quẩn, một cái mê cung, hoặc là, một vòng tuần hoàn chết. Nhưng mà vào lúc tôi sắp mất đi kiên nhẫn, thậm chí muốn phát cuồng, Mặc Tiểu Bạch bỗng nhiên lại lần nữa nhếch cái mũi, hô. - Miêu Nô… Nhất thời tôi xốc lại tinh thần, đoạt bước lên trước nói. - Ở đâu? Cậu ta nhìn xem khắp nơi, bỗng nhiên duỗi một lóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.