Trong lúc mơ mơ màng màng hình như có ai đó đang thì thầm vào tai tôi - Tiểu Thiên, Tiểu Thiên... Tôi theo tiếng gọi mà dần tỉnh giấc. Mở mắt ra, trước mặt là một mảng tối đen, trong cơn mê man dường như có một bóng người đang đứng bên cạnh. Không gian hư ảo vô tận này, không có bầu trời và không có mặt đất, không có màu sắc và không có ánh sáng, không có chỗ tựa và không có cơ sở, không có ai và không có gì cả. Chỉ có tôi, và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.