Anh ta vừa ngây ngốc, vừa kinh ngạc nhìn tôi, đột nhiên quay đầu nhìn dòng sông ở phía sau, im lặng hồi lâu, bỗng nhiễn nói: - Mới vừa rồi tôi… đang trôi trên sông sao? Tôi nặn ra một nụ cười châm biến, cười khổ nói: - Phải, anh nổi trên mặt sông như người chết vậy… Vẻ mặt anh ta đầy nghi ngờ, giống như là hỏi thăm nói: - Dòng sông này, chẳng lẽ là sông Vô Ưu? Sông Vô Ưu? Trong lòng tôi chợt cả kinh, tôi nhớ lần đầu gặp Long bà bà ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.