Mỗi khi đến thời khắc mấu chốt, hầu như là Tiểu Bạch rất ít khi câu giờ, cậu ta chỉ nhìn thoáng qua phía trong phòng, nói một câu. - Anh, em tin tưởng anh. Sau đó xoay người chạy ra khỏi cửa. Từ chỗ tôi đứng tới phòng ông lão cách khoảng ba cái cửa, tôi bước nhanh về hướng bên đó, đoạn đối thoại giữa ông lão với Kỷ Khôn càng thêm rõ ràng. - Rốt cuộc thì kẻ kia đã chết sao? - Chuyện này không cần ông phải nhọc lòng, Chung Vạn Sơn, hiện giờ ông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.