Kha Nam nhún vai, cũng không nói thêm gì nữa mà chỉ duỗi tay về phía tôi. - Tiền xe 200 đồng. Tôi hoảng sợ, tiền xe 200 đồng? Có cần phải đắt tới như vậy không, cậu ta liếc mắt nhìn tôi một cái, chỉ chỉ phía trước nói. - Làm ơn đê, tôi chở cậu chạy ra tới cả trăm dặm đấy, chẳng lẽ 200 rất quý giá sao? Tôi nhìn về phía trước thăm dò. - Máy tính cước đâu? Cậu ta một buông tay. - Cần gì máy tính cước, cậu quên cái xe này của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.