Tôi “vác” một bụng đầy suy nghĩ cùng Tiểu Bạch rời khỏi núi lớn, trước khi đi, Tiểu Bạch tò mò hỏi Thường thợ săn: -Nếu đám cương thi đó đã điên cuồng tìm kiếm thức ăn. Sao ông lại tỏ ra như thường vậy? Ông cũng giống bọn nó ư? Tôi thọt cậu ấy một phát rồi mắng: -Đừng có lảm nhảm, chú Thường sao có thể giống như lũ cương thi kia được, nếu không chú ấy sao lại ở đây gác núi hả? Thường thợ săn cúi đầu mỉm cười, đáp: -Cậu nghĩ về ta quá tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.