Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1854: Nhân tộc Hồn giới. (2)

Lâm Minh nhớ rõ Thần Mộng Thiên Tôn từng nói qua, vào vài tỷ năm trước Nhân tộc là một trong ba chủng tộc đỉnh phong của Tam Thập Tam Thiên danh xứng với thực, mà không giống hiện tại, chỉ còn lại danh nghĩa và đang xuống dốc.

Thời điểm Nhân tộc đỉnh phong chiếm cứ vài trọng thiên trong Tam Thập Tam Thiên, không chỉ một Thần Vực.

Rồi sau đó qua vài lần thán tức thần tường biến mất, lần lượt đại chiến với Thánh tộc cùng Hồn Tộc, vũ trụ của Nhân tộc chậm rãi bị xơi tái.

Cuối cùng chỉ còn lại Thần Vực là chủ vũ trụ của Nhân tộc, những vũ trụ khác bị Hồn Tộc cùng Thánh tộc chiếm lĩnh.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, vũ trụ trước mắt của Lâm Minh chính là vũ trụ vài tỷ năm trước bị Hồn Tộc chiếm lĩnh.

Đây vốn là lãnh thổ của Nhân tộc.

Sau khi Hồn Tộc chiếm lĩnh và thành lập thế lực ở đây, khai phát tài nguyên, sinh sôi nẩy nở nhân khẩu.

Mà Hồn Tộc còn không tính là tàn nhẫn, đối với Nhân tộc thổ dân ở đây không có bị đuổi tận giết tuyệt, mà mặc kệ cho kéo dài xuống.

Từ khi nhân khẩu của Hồn Tộc dời vào đây, trải qua ba mươi sáu ức năm chậm rãi sinh sôi nảy nở, Hồn Tộc đã chậm rãi chiếm lĩnh cả vũ trụ này, nhân khẩu cũng vượt qua Nhân tộc.

Hơn nữa mấu chốt là, Hồn Tộc khống chế tài nguyên chủ yếu của vũ trụ này, Nhân tộc phần lớn biến thành bình dân, chiếm cứ khu vực xa xôi.

Trong nhân tộc cực ít cao thủ, rất nhiều người cho dù tiến vào trong tông môn cũng biến thành hạ nhân như tiểu nha hoàn trước mắt, nói khá hơn một chút là đệ tử tạp dịch.

Bởi vì thời gian trôi qua quá lâu, Nhân tộc cũng cảm giác mình kém, cảm giác nhân loại là chủng tộc hạ đẳng, giống như nha hoàn này nói:

- Nhân tộc không thích hợp tu luyện, luôn kém hơn Hồn Tộc.

Thực lực kém hơn người ta, còn thấp hơn Hồn Tộc một cấp, không thể chiếm cứ tài nguyên hạch tâm, cũng rất bình thường, không có người nào phản kháng, cũng không có ai dám phản kháng!

Hơn nữa vừa rồi nghe khẩu khí của nha hoàn này, võ giả Nhân tộc muốn vượt qua Mệnh Vẫn là chuyện rất khó khăn.

Chuyện này làm cho Lâm Minh giống như trở lại Thiên Diễn Tinh, cũng chỉ có hạ vị diện như Thiên Diễn Tinh có rất nhiều cường giả phát sầu vì Mệnh Vẫn..

Mà tất cả nguyên nhân không hề nghi ngờ là vì Nhân tộc trong Hồn giới thiếu đi hạch tâm để tồn tại -- truyền thừa!

Truyền thừa và công pháp tu luyện thiếu thốn, làm cho nhân loại tu luyện càng khó khăn, bởi vì vì nhân loại có đan điền, mà tinh hải rất yếu, cho bọn họ tu luyện công pháp Hồn tộc đương nhiên làm nhiều công ít!

Lâm Minh không cần nghĩ cũng biết, vài tỷ năm trước Hồn Tộc chiếm lĩnh vũ trụ này đã chém đứt truyền thừa của Nhân tộc.

Rồi sau đó chiếm lĩnh tài nguyên hạch tâm của Nhân tộc, thành lập thế lực to lớn, hậu bối Nhân tộc do thiếu tài nguyên, không có truyền thừa cho nên không làm ra được cái gì chứ?

Thậm chí khả năng, lịch sử cũng bị đoạn tuyệt.

Trong thế giới phàm nhân, trong mấy ngàn năm, mấy trăm năm trước lịch sử đã mơ hồ, huống chi là vải tỷ năm qua.

Không có những tông môn lâu dài, muốn giữ lại lịch sử vài tỷ năm cơ hồ là không có khả năng.

Có lẽ Nhân tộc tại Hồn giới có truyền lưu một ít truyền thuyết mờ mịt, miêu tả Nhân tộc đã từng huy hoàng, cũng từng xuất hiện vương giả, nhưng chỉ sợ hiện tại Nhân loại ở Hồn giới cũng chỉ lấy những câu chuyện này làm thần thoại.

Tiếp qua vài tỷ năm, sợ rằng Nhân tộc ở Hồn giới này sẽ từ từ thoái hóa, chỉ còn lại một nhúm người, sau đó từ từ biến mất.

Nghĩ tới đây trong nội tâm Lâm Minh không biết có tư vị gì.

Đây là bi ai của một chủng tộc bị chiếm lĩnh, Thần Vực cũng sẽ nối gót theo sau?

Thậm chí thủ đoạn của Thánh tộc còn tàn nhẫn hơn, sau khi chiếm lĩnh Thần Vực sẽ trắng trợn tàn sát Nhân tộc, quá trình này sẽ ngắn hơn.

Lâm Minh âm thầm nắm chặt nắm đấm, tình cảnh này hắn tuyệt không muốn nhìn thấy, Thần Vực chính là tịnh thổ cuối cùng của Nhân tộc.

Mà nghĩ đến nhiệm vụ lần này -- gặp Thánh Mỹ, Lâm Minh lại phát sầu.

Dựa theo hắn suy đoán vừa rồi, nếu không tới vũ trụ hạch tâm của Hồn Tộc, mà vũ trụ Hồn tộc chiếm cứ của Nhân tộc mấy tỷ năm trước, chỉ sợ Thánh Mỹ căn bản không tới nơi đây.

Vũ trụ Hồn Tộc chấp chưởng trong Tam Thập Tam Thiên có sáu bảy cái cũng không hiếm lạ, tuy hắn tiến vào Hồn giới, nhưng mà muốn tới vũ trụ này gặp Thánh Mỹ, xác suất rất thấp!

Mà nhân vật như Thánh Mỹ chỉ sợ rất thần bí, nếu muốn ở trong thế giới to lớn này gặp nàng, nói dễ vậy sao?

Hơn nữa Lâm Minh cũng không biết, mấy đại vũ trụ của Hồn giới qua lại có khó khăn hay không, nghĩ đến chắc không khó tới mức như ở Thần Vực đến Hồn giới đâu.

Lâm Minh lúc này đang nghĩ ngợi lung tung, tiểu cô nương đã cầm khăn mặt đặt lên lòng bàn tay, muốn lau mặt cho Lâm Minh.

Lâm Minh tiếp nhận khăn mặt, nhìn qua tiểu cô nương ngây thơ, nói khẽ:

- Ta tự mình tới...

Tiểu cô nương cũng có chút xấu hổ, lại buông tay, đôi mắt trong veo chuyển động, hiếu kỳ nhìn qua Lâm Minh, nhịn không được hỏi:

- Nghe nói công tử bị vùi trong đống tuyết thật lâu, là gặp cừu nhân sao?

- Không phải, ta gặp phong bạo.

Lâm Minh không muốn lừa gạt tiểu cô nương ngây thơ, hắn nói thật.

- Ah ah! Có phải phong bạo vạn dặm lúc trước không, xác thực thật đáng sợ! Lúc ấy ngoài vạn dặm có người nhìn thấy một đầu lam long hạ xuống, thật sự là xuyên quá không gian nha, từ trên trời đáp xuống giống như thần linh vậy, sau đó sông băng ngàn dặm bị nghiền nát, trưởng lão Tiểu Cực Cung nói đại long kia là băng ly xuất thế, đây là thánh thú phi thường lợi hại, lần này trưởng lão Tiểu Cực Cung đã xuất mã, chính là vì hàng phục băng ly này.

Nghe được tiểu cô nương nói như vậy, trong tay Lâm Minh cầm khăn mặt sững sờ nửa ngày không nói nên lời, không thể tới bản thân mình phá tan vách tường không gian, thân thể bị rất nhiều lôi điện vây quanh lại bị người ta xem thành đại long, tiếp theo sinh ra phong ba lớn như thế, làm cho người ta tưởng lầm là băng ly xuất thế.

Chuyện này thật sự khiến người ta -- dở khóc dở cười.

Trách không được người của Tiểu Cực Cung tìm kiếm trên sông băng vài ngày, cuối cùng mới tìm được mình.

Bọn họ đại khí nằm mơ cũng không ngờ, chính mình lại là "Băng ly" mà bọn họ đang tìm a...

- Người của Tiểu Cực Cung tìm kiếm băng ly, sau đó hàng phục làm hộ tông thánh thú sao?

Lâm Minh thuận miệng hỏi thế, cũng không có trông cậy vào tiểu nha đầu này biết rõ.

Tiểu nha hoàn gật đầu nói:

- Đúng vậy a, kỳ thật chính yếu nhất là dùng băng ly đi đánh vào nguyên mộng chiến trường...

Nguyên mộng chiến trường?

Lâm Minh nao nao, không nghĩ tới tiểu nha hoàn này lại biết một ít, mà nguyên mộng chiến trường là địa phương nào, chẳng lẽ là chiến trường với Thánh tộc?

Lâm Minh hiện tại bức thiết muốn biết tình huống của Thánh tộc cùng Hồn Tộc là như thế nào, hắn đang suy tư, tiểu nha hoàn hâm mộ nói ra:

- Công tử có thể sống sót trong gió lốc đáng sợ như vậy, có lẽ tu vị rất lợi hại a, phải.. Là võ giả Mệnh Vẫn không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK