Một luồng khí tức đầy áp lực, cùng với sát khí đậm đặc tràn ra.
Lâm Minh ra sức thu liễm khí thế, đồng thời toàn bộ tinh thần đều ngưng tụ trong tinh thần chi hải, chờ Huyết Yêu cốt tới đánh lén.
Nói cho cùng thì Huyết Yêu cốt là một khối Ma Thần Chi Cốt cao cấp và một luồng ý chí đế giả, thủ đoạn công kích của nó cũng chỉ là ý chí công kích mà thôi.
- Lâm Minh, ngươi trước tiên giả vờ như không địch lại, ta sẽ tra ra bản thể của nó, sau đó bắt nó ra, chúng ta chỉ có một cơ hội, một khi thất bại, yêu vật này sẽ có phòng bị, nếu muốn dẫn dụ nó lần nữa thì rất không dễ!
Lâm Minh gật gật đầu, dựa theo lời của Ma Quang, Huyết Yêu cốt thường ở dưới lòng đất mấy trăm trượng, chỉ khi đi săn mồi thì mới lên gần mặt đất, đây cũng là cơ hội duy nhất cho mình, nếu không ở trong Vạn Cổ Ma Khanh thần thức đã bị áp chế, cộng thêm Huyết Yêu cốt này giỏi về ấn nấp, muốn tìm ra nó thì gần như không có khả năng.
Liên tiếp đi mười mấy dặm, tốc độ của Lâm Minh lúc nhanh lúc chậm, rốt cuộc, hắn lại lần nữa nghe được tiếng ca uyển chuyển kia.
- Tịch mịch... Tịch mịch... Ở lại với ta...
Tiếng ca này giống như một nữ nhân thượng cổ chờ đợi chồng mình, Lâm Minh thả chậm bước chân, tầm nhìn của hắn chỉ là một mảnh mông lung.
Đến rồi!
Lâm Minh chợt rùng mình, lần này nghe được tiếng ca, hắn trấn định hơn lúc trước rất nhiều, rất dễ dàng nghe ra trong tiếng ca này ẩn chứa tinh thần công kích.
Tác dụng của tiếng là mị hoặc võ giả, kéo ý thức của võ giả vào trong thế giới ý chí.
Nếu là võ giả chưa từng tiếp xúc qua thế giới ý chí, căn bản không nhận ra manh mối gì, bị kéo vào trong, kết quả chỉ có chết mà thôi.
Trong thế giới ý chí, Lâm Minh đứng trên một đồng cỏ xanh biếc. Ở trong này, hắn không cảm nhận được bất kỳ sát khí nào, có chỉ một luồng xuân ý nồng đậm.
Loại cảnh sắc này...
Từ một không gian màu xám tĩnh mịch, đột nhiên đi tới một thảo nguyên xanh mát này, cực kỳ bất ngờ.
Ngay lúc này, trước mặt hắn có một nữ nhân đột nhiên xuất hiện, nàng mặc một bộ váy dài màu đỏ, dáng người yểu điệu, khuôn mặt như đã từng quen biết.
- Lưu lại đi! Ở lại với ta!
Tiếng nỉ non nhẹ nhàng vang lên bên tai Lâm Minh, Lâm Minh như bị sét đánh, nữ nhân này chính là Mục Thiên Vũ!
Mục Thiên Vũ này trông rất sống động, mỗi một nụ cười, một cái nhíu mày đều giống như trong trí nhớ của mình như đúc!
Lúc này, Lâm Minh thật sự có cảm giác linh hồn muốn thất thủ. Tuy nhiên hắn rất nhanh đã ổn định lại tâm thần.
- Huyết Yêu cốt này làm cho ta nhìn thấy hình ảnh của Thiên Vũ trong trí nhớ, vậy mà lại có thể điều động trí nhớ của ta, làm cho tâm thần của ta thất thủ, thật sự là thủ đoạn cao minh!
Lâm Minh tự nhận mình có ý chí kiên định như thépvẫn thiếu chút nữa đã thất thủ, nếu đổi thành người khác, e rằng sẽ không có chút sức phản kháng nào. Không trách được hai tên Yêu tộc kia bị chết như vậy, ý chí bị đánh bại, thân thể tất nhiên trở thành đồ ăn của Huyết Yêu cốt rồi!
- Lâm sư đệ, rốt cuộc lại gặp được ngươi rồi...
“Mục Thiên Vũ” này khẽ cười, cực kỳ mị hoặc, thần thái, động tác, hoàn toàn giống với Mục Thiên Vũ.
Tuy rằng biết rõ đây là ảo giác, nhưng Lâm Minh vẫn khẽ động lòng, từ biệt hai năm rưỡi, không lúc nào là hắn không nhớ tới Thần Hoàng đảo, nhớ tới cha mẹ, nhớ Tần Hạnh Hiên, còn cả Mục Thiên Vũ nữa.
Lúc này, thanh âm của Ma Quang đột nhiên vang lên:
- Lâm Minh, ta sắp tìm được nó rồi, còn ba giây nữa thôi! Đến lúc đó ngươi dùng toàn lực công kích, có Chiến Linh gia trì, ngươi không cần phải e ngại ý chí công kích của nó!
Ba giây...
Lâm Minh khẽ nhướng mày, âm thầm đếm, đồng thời ngón tay nhẹ nhàng chạm vào Tu Di giới, tinh thần lực liên hệ tới Tử Huyễn thương, trầm mặc không nói gì.
- Lâm sư đệ, ngươi làm sao vậy? Vì sao ta cảm thấy trên người ngươi có sát ý, ngươi... Ngươi không phải là muốn...
“Mục Thiên Vũ” che miệng, ánh mắt u oán, thương cảm.
Hai giây...
- Lâm sư đệ, chẳng lẽ ngươi muôn động thủ với ta hay sao...
“Mục Thiên Vũ” vươn tay ra, dường như muốn chạm vào Lâm Minh.
Một giây...
Lâm Minh âm thầm lui về phía sau một bước, tránh bàn tay của Mục Thiên Vũ.
- Lâm sư đệ, ngươi thật sự...
“Mục Thiên Vũ” khẽ chớp đôi mắt đẹp, bộ dáng điềm đạm đáng yêu.
Sát khí trong mắt Lâm Minh lóe lên, trầm giọng nói:
- Ngươi không nên biến thành người trọng yếu trong lòng ta để đối phó với ta, sao ta có thể cho ngươi sống được!
Tử Huyễn thương ra khỏi vỏ, trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, Chiến Linh màu xanh da trời gào thét lao ra, dung hợp với Tử Huyễn thương, một thương đột nhiên được đâm ra, Lôi Đình chi hỏa gào thét!
“Mục Thiên Vũ” cực kỳ kinh hãi, ngay sau đó, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp trở nên dữ tợn, trong khoảnh khắc đã biến thành một khuôn mặt ác ma, hai móng vuốt của nó mọc đầy lông thú, trong yết hầu phát ra tiếng rít thê lương, chụp một trảo về phía Lâm Minh.
- Hừ!
Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, trong thế giới ý chí, Chiến Linh chính là vương giả!
Răng rắc!
Móng vuốt của ác ma bị Lâm Minh một thương đâm thủng, Tử Huyễn thương không chút dừng lại, đâm vào ngực ác ma, khuôn mặt dữ tợn của ác ma lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ!
- Lâm Minh, chính là hiện tại, đừng để cho nó chạy!
Lâm Minh vươn tay, quát lớn:
- Phong!
Một lồng giam do lôi đình và ngọn lửa hình thành xuất hiện, nhốt ác ma vào bên trong, trong thế giới ý chí, Lâm Minh có thể tưởng tượng ra bất kỳ thứ gì để đối phó với địch nhân, chỉ cần ý chí của hắn mạnh hơn đối phương là được.
Mà con Huyết Yêu cốt này chỉ có một luồng ý chí đế giả mà thôi, bản thân nó còn chưa ngưng tụ thành Chiến Linh, tất nhiên không phải là đối thủ của Lâm Minh.
- Một dặm phía trước, sâu trong lòng đất ba mươi trượng, nó ở ngay tại đó!
Ma Quang thừa dịp Huyết Yêu cốt phân tâm đối phó với Lâm Minh trong thế giới ý chí, đã tìm ra vị trí bản thể của Huyết Yêu cốt.
- Đã biết!
Ánh mắt Lâm Minh lóe sáng, ngay khi tinh hồn của Huyết Yêu cốt bị nhốt trong thế giới ý chí, ý chí của hắn đã lui về bản thể, Tử Huyễn thương bắn ra, Quán Hồng!
Khoảng cách một dặm đối với Lâm Minh mà nói, không đến một nháy mắt là đã vượt qua rồi, chỉ thấy một luồng cầu vồng chói mắt cắt qua hư không, mặt đất đột nhiên nổ tung, không biết có bao nhiêu vạn cân nham thạch bị hất lên, Lâm Minh cầm thương đâm vào trong nham thạch, trong nháy mắt đã lao tới vị trí mà Ma Quang mô tả!
Tại đó có một kết giới năng lượng phạm vi vài trượng, mà trong đó có một hạt châu đỏ thẫm, lớn bằng trứng bồ câu đang ở trong kết giới, phát sáng lấp lánh.
Răng rắc...
Kết giới yếu ớt này làm sao có thể đỡ được Tử Huyễn thương của Lâm Minh, ngay khi Lâm Minh công kích thì đã lập tức vỡ vụn ra!
Huyết Yêu cốt luống cuống, năng lượng trên người nó được kích phát ra, dường như muốn trốn vào trong lòng đất, nhưng làm sao Lâm Minh có thể cho nó toại nguyện!
- Không Gian ý cảnh, phong!
Không gian xung quanh Huyết Yêu cốt lập tức cứng lại, sụp xuống, lực lượng không gian hình thành một lồng giam, nhốt Huyết Yêu cốt vào trong, với cảm ngộ của Lâm Minh đối với Không Gian ý cảnh, muốn chế tác ra lồng giam không gian cứng rắn thì căn bản là không có khả năng, nhiều nhất cũng chỉ có thể tồn tại vài giây thôi, nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Ngay khi Huyết Yêu cốt bị nhốt lại, Lâm Minh liên tục đánh ra mấy chục phù ấn, ngón tay ngưng tụ thành các bóng dáng dày đặc, từng phù ấn màu vàng đánh lên trên thân Huyết Yêu cốt, đây là thủ pháp dùng để phong ấn Lôi Linh Hỏa Tinh, dùng để đối phó với Huyết Yêu cốt thì cũng rất thích hợp.
Két... Ketzz...
Huyết Yêu cốt kêu thê lương thảm thiết, viên châu này phát ra tiếng kêu như vậy, cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Lâm Minh không thèm để ý, động tác trên tay hắn càng lúc càng nhanh, sau khi đánh ra phong ấn, từng sợi lôi ti bằng sợi tóc bắn ra từ đầu ngón tay hắn, cuốn lấy Huyết Yêu cốt, rất nhanh đã tạo ra một cái kén bằng lôi điện, Lâm Minh vẫn còn lo lắng, lại đánh một luồng lực lượng không gian vào trong cái kén này, sau đó lấy ra một hộp ngọc, đặt cái kén vào trong đó.
Dưới vài lớp giam cầm này, Huyết Yêu cốt hoàn toàn không thể trốn được.
Ma Quang cười hắc hắc, nói:
- Làm rất tốt, tiểu tử ngươi ra tay đúng là vừa nhanh lại vừa độc, vốn ta còn cho rằng lần này đi bắt Huyết Yêu cốt, khả năng thành công không vượt qua ba thành, không nghĩ tới ngươi ra tay lại sạch sẽ lưu loát, quả quyết tàn nhẫn như vậy, thật sự bắt được nó, Huyết Yêu cốt còn không có chút cơ hội phản ứng nào.
Lâm Minh mỉm cười nói:
- Đây ít nhiều cũng là nhờ ngươi tìm ra được nó.
Lâm Minh có thể cảm giác được, linh hồn lực của Ma Quang đang nhanh chóng khôi phục, vốn sau khi mình đột phá Tiên Thiên, linh hồn lực của Ma Quang có chút không bằng mình, nhưng chỉ vài năm, nó đã âm thầm vượt qua mình một mảng lớn, ngoài một dặm, sâu ba mươi trượng dưới lòng đất, tìm được Huyết Yêu cốt này, Lâm Minh tự nhận mình không làm được.
Đây chính là Thần Vực đại năng a, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, linh hồn lực của Ma Quang đã từng bước khôi phục, chênh lệch giữa Lâm Minh với nó sẽ càng lúc càng lớn.
Lâm Minh đang muốn đậy nắp hộp ngọc vào, Ma Quang liền nói:
- Tiểu tử, chờ một chút.
- Ân?
- Để cho bản thánh đi vào hưởng dụng một chút, hắc hắc!
Ma Quang xoa xoa cặp chân chó, vươn đầu lưỡi liếm môi, bộ dáng rất gấp gáp, khó dằn nổi, giống như một tên sắc lang đang muốn nhào vào trong một căn phòng toàn mỹ nữ trần truồng vậy.
Nhìn thấy bộ dáng này của Ma Quang, Lâm Minh bật cười.
- Tiểu tử, ngươi cười cái rắm a, yên tâm đi, một nửa của ngươi thì bản thánh sẽ giữ lại, không để phần ít cho ngươi đâu.
Lâm Minh vội vàng ho một tiếng:
- Nhưng ta lại không muốn ăn phần thừa của ngươi.
Săn được Huyết Yêu cốt, tâm tình của Lâm Minh cũng rất không tồi, sắp sửa đột phá Toàn Đan, Chiến Linh cũng sẽ có thể được bồi dưỡng lần nữa, tuy nhiên chỗ này cũng không thích hợp để bế quan trùng kích Toàn Đan, cần phải tìm một chỗ an toàn hơn mới được.
Ma Quang khó chịu nói:
- Cái gì mà gọi là ăn phần thừa của bản thánh, bản thánh cần phải hàng phục tinh hồn của khúc xương nhỏ này đã, sau đó mới chia ra thành hai phần, ngươi một nửa, ta một nửa, sau khi được bản thánh xử lý, ngươi sẽ dễ dàng sử dụng nó hơn, đến lúc đó, không đến mức giống lần trước nuốt Vô Danh thần đan, biến thành chết đi sống lại.
Lâm Minh mỉm cười nói:
- Vậy thì tốt, ân... Vừa nãy mới giao chiến kịch liệt, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta trước tiên rời đi đã.
Trong Vạn Cổ Ma Khanh, chiến đấu kịch liệt sẽ rất dễ dàng làm thức tỉnh những các tà vật ngủ say, nếu có thứ gì đó lao ra m Lâm Minh không đối phó được, vậy thì đúng là lên trời không đường, xuống đất không cửa.