- Cái này. . .
Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê nghe Lâm Minh nói thế đều không biết phải nói gì cho phải.
Lâm Minh dùng một cơ hội trân quý lựa chọn chí bảo để lựa chọn linh hạm, vi Thái Cổ gia tộc giành lấy một đường sinh cơ, ân tình này thật sự quá nặng!
Lâm Minh lắc đầu:
- Các ngươi không cần cám ơn ta, thứ nhất lão Thần Hoàng đối đãi ta không tệ, thứ hai, ta cũng là vì chủng tộc của mình. Ta muốn Thái Cổ chư tộc trước tiên dùng thần minh pháp chỉ đánh vỡ không gian bích chướng ngăn cản, bay đi Thần Vực, rồi sau đó lại dùng chiếc linh hạm này mang theo một đám nhân tộc trong Thần Vực cùng nhau phá vỡ Thán Tức Thần Tường, tiến đến Man Hoang vũ trụ
Đại kiếp nạn sắp tới, Lâm Minh biết rõ, muốn dựa vào mình, muốn dựa vào đám Thiên Tôn của nhân loại để đối kháng Thánh tộc căn bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Thần Vực rơi vào tay giặc, có lẽ đã là việc không thể tránh khỏi được rồi.
Thần Vực Nhân tộc ức ức triệu, còn có 1 tỷ đại giới, nhân khẩu cộng lại không biết bao nhiêu, bọn hắn phân tán ở trong không gian vô cùng rộng lớn, muốn diệt sát toàn bộ là chuyện không thể nào.
Để Thánh tộc vận dụng một đám Thiên Tôn Giới Vương, lần lượt tới các thế giới sưu tầm, đồ sát nhân loại, sợ là một trăm triệu năm đều giết không hết.
Nhưng Thánh tộc cũng không cần diệt sạch Nhân tộc, bọn hắn chỉ cần diệt sạch truyền thừa của Nhân tộc là được rồi.
Chỉ cần diệt sát cả đại thánh địa, thế lực lớn của Nhân tộc thì nhân tộc sẽ mất đi căn cơ, trở nên giống với Hồn Giới Nhân tộc, triệt để biến thành chủng tộc bị thống trị nô lệ, sau đó chậm rãi suy sụp, tự mình hủy diệt.
Cho nên. . . tinh anh của nhân tộc không thể chết được.
Thần Mộng, Đế Thích Già, Long Nha, Quân Bích Nguyệt, Hành Si. . . Còn có rất nhiều Thiên Tôn, Giới Vương, rất nhiều truyền nhân Thiên Tôn, tuyệt thế thiên kiêu. . . Những người này là tương lai của nhân tội, bọn hắn cũng đại biểu cho thành tựu chí cao của võ đạo Nhân tộc võ đạo, văn minh võ đạo của Nhân tộc cần bọn hắn truyền thừa xuống.
Trong mấy trăm năm ngắn ngủi, Lâm Minh có thể làm cũng chỉ là những chuyện này, đây có thể nói là lựa chọn duy nhất của hắn rồi.
- Xuyên việt đến Thần Vực, cùng nhân tộc liên hợp sao?
Đế Vô Ngân có chút trầm tư, Thái Cổ di tộc cùng nhân tộc liên hợp, có lẽ là một lựa chọn không tệ, đều là mục tiêu Thánh tộc muốn hủy diệt, hợp tác cùng có lợi.
Đương nhiên, quyết định trọng đại này vẫn cần báo cáo cho lão Thần Hoàng biết, để lão Thần Hoàng định đoạt mới được.
. . .
Chuyến đi Tu La cấm địa cứ vậy kết thục.
Lâm Minh lấy được thứ hắn rất muốn có -- Duyên Chi Đế Ngọc, kế tiếp, chính là chờ đợi thời khắc thí luyện cuối cùng nhất mở ra rồi.
Mà trước đó, hắn phải hiệp trợ Nhân tộc và Thái Cổ di tộc thành công rút đi được.
Mọi chuyện trong đó, đều là phải dưới tình huống lý tưởng mới có thể hoàn thành, nhưng mà... tương lai thật sự sẽ phát triển đúng như mình nghĩ sao?
Lâm Minh không cách nào phán đoán.
Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên!
Dù thật sự thất bại, dù Nhân tộc hủy diệt, mình cũng bị giết chết, hắn cũng sẽ không vì lựa chọn của mình, sẽ không vì từng từ chối Thánh Mỹ mà hối hận.
Hắn làm tất cả đều tuân theo bản tâm hắn.
Thực tế sau khi chứng kiến Hỗn Nguyên Thiên Tôn trong mật thất Hắc Ám, chứng kiến chữ viết kia thì Lâm Minh càng thêm kiên định tín niệm của mình.
Mặc dù phấn thân toái cốt, hắn cũng phải dựa theo bản tâm của mình, từng bước một đi xuống!
. . .
Lâm Minh trở lại Thái Cổ Thần Tộc, lão Thần Hoàng đã đợi hắn từ lâu.
Chứng kiến mọi người bình an trở về, lại từ chỗ Đế Vô Ngân biết được chuyện đã trải qua, lão Thần Hoàng thập phần giật mình, hắn tuy rằng nhìn ra sự bất phàm của Lâm Minh, nhưng cũng thật không ngờ, biểu hiện của Lâm Minh tại Tu La cấm địa vậy mà đạt đến loại trình độ này, vượt qua một cấp bậc chém giết thiên tài mạnh nhất thời đại Thượng Cổ.
Về phần chuyện Thần Tộc cùng Nhân tộc liên hợp lão Thần Hoàng cũng đáp ứng.
Mặc dù nói đi đường vòng đến Thần Vực, sẽ tăng lớn phong hiểm cho Thần Tộc, nhưng cái này đối với tương lai bọn hắn trùng kiến Thần Tộc cũng có chỗ lợi rất lớn.
Hơn nữa nếu như không có Lâm Minh, bọn hắn ngay cả chạy trốn cũng không được, chỉ có thể ngồi chờ chết.
- Đây chính là linh hạm chủ nhân Tu La Lộ năm đó lưu lại sao?
Ở bên cạnh bàn đá bằng Hắc Diệu Thạch vây quanh rất nhiều chí cường giả của Thần Tộc và Thiên Tộc, bọn hắn bị một hồi hội nghị khẩn cấp, triệu tập đến đây.
- Đúng vậy, chúng ta trước kia đã nghiên cứu qua, chiếc linh hạm này có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, bên trong tự thành một phương không gian, vô cùng rộng lớn, có thể dung nạp toàn bộ tộc nhân Thái Cổ chư tộc ở trong Hỗn Loạn Tinh Hải vào trong.
Một chiếc linh hạm, muốn sắp xếp vài tỷ võ giả, cũng không khó khăn, nếu như phân tầng thì mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ cũng rất đơn giản.
Hơn nữa người tiến vào linh hạm còn có thể mang theo không gian pháp khí, như vậy tộc nhân có thể chứa nạp sẽ tăng lên rất nhiều.
Hiện giờ, nhân khẩu của Thần Tộc kỳ thật chỉ có mấy ngàn vạn người ít ỏi.
Cho dù tăng thêm Thiên Tộc và chủng tộc khác thì cũng không có bao nhiêu, toàn bộ dung nạp vào trong chiếc linh hạm này vẫn còn dư xài.
- Kế hoạch bắt đầu vào một tháng sau, đến lúc đó, triển khai bí mật hành động, triệu tập tất cả tộc nhân tiến vào trong linh hạm, cần phải trong vòng hai mươi ngày hoàn toàn chuyển di toàn bộ. Về sau, linh hạm khởi động! Chủng tộc chúng ta sống hay chết thì phải xem lần phá vây kế tiếp rồi.
Lão Thần Hoàng của Thần Tộc vung tay lên, tuyên bố.
Kỳ thật đây cũng không phải là một lần hội nghị, chỉ là một cái thông báo, kế hoạch trốn chết đã sớm chế định tốt rồi, bất kể là ai, mặc kệ có nguyện ý hay không đều phải phục tùng.
Phá vòng vây a. . .
Nghe mấy chữ này, chư cường giả ở đây đều trầm mặc lại, bọn hắn biết rõ, lần phá vòng vây này tuyệt đối không dễ dàng. Hi sinh là chuyện không thể tránh khỏi, thậm chí không cẩn thận một chút thì có thể sẽ toàn quân bị diệt. . .
Đại chiến phá vòng vây bốn mười ngày sau sẽ liên quan đến sinh tử tồn vong của Thái Cổ chủng tộc !
Sau khi mọi người trầm mặc thật lâu, lão Thần Hoàng đột nhiên sâu kín mà mở miệng:
- Lâm Minh. . .
- Vãn bối ở đây.
Lâm Minh đứng lên.
Lão Thần Hoàng yêu thương nhìn Lâm Minh, chậm rãi nói:
- Đây là linh hạm ngươi mang về, danh tự trước kia đã không thể tra khảo nữa, ngươi đặt một cái tên mới cho nó đi
Lâm Minh trong nội tâm khẽ động, ánh mắt dời đến trên người lão Thần Hoàng.
Một khắc này, ánh mắt của hắn tựa hồ xuyên qua bức tường của đại điện, nhìn về phía tinh không mênh mông.
- Hãy gọi là Hy Vọng đi. . .
Lâm Minh yên lặng nói.
. . .
Tin tức ọn nguời Lâm Minh, Đế Vô Ngân từ trong Tu La cấm địa mang ra cứu thế chi pháp bị hoàn toàn phong tỏa, chỉ có cao tầng Thần Tộc, Thiên Tộc biết rõ. Để tránh tiết lộ ra ngoài kích thích Thánh tộc, khiến bọn hắn không tiết giá lớn cũng phải quét ngang Hỗn Loạn Tinh Hải.