Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1965: Cấm địa Thần tộc. (1)

Hơn nữa tên thanh niên Thần tộc chỉ có tu vi Giới Vương kỳ kia càng là đối với sợi dây chuyền này lộ ra một phần khát vọng, điều này làm cho trong lòng lh vừa động, xem ra sợi dây chuyền này cũng không phải là tín vật đơn thuần, nó hẳn là còn có tác dụng khác.

Dù sao cũng là dây chuyền mà năm đó Huyền Tình thiên hậu đeo trên người, sao có thể là phàm vật?

- Sợi dây chuyền này nguyên bản là tín vật Thần tộc ta, hiện tại ngươi đem dây chuyền đến chỗ này, theo lý hẳn là trả lại tộc ta! Lấy ra đi...

Đại trưởng lão vừa nói chuyện, liền đứng lên.

Lâm Minh nhướng mày, ngược lại đem dây chuyền nắm chặt.

Năm đó hắn ở thần nữa cổ mộ sau khi nghe được thanh âm của Huyền Tình thiên hậu, cái này bằng với là Huyền Tình thiên hậu cấp cho hắn, huống chi sau đó linh hồn của Huyền Tình thiên hậu hiển hóa, cũng chấp nhận dây chuyền này do Lâm Minh bảo quản, hiện tại Đại trưởng lão này nói câu đầu tiên liền muốn thu lại, hắn tự nhiên là không muốn.

- Như thế nào?

Thấy Lâm Minh không có ý tứ giao ra dây chuyền, thanh âm của Đại trưởng lão khẽ lạnh lại:

- Đây vốn là vật của tộc ta, chẳng lẽ ngươi muốn lấy làm của riêng?

Lời của Đại trưởng lão ẩn hàm phong mang.

Sắc mặt của Lâm Minh trầm xuống, bất kể là lúc trước đi Hồn tộc hay là lần này tới Thần tộc, Lâm Minh đều nghĩ đến, quá trình sẽ không quá thuận lợi.

Hắn chỉ có một người, tu vi cũng không cao, đối mặt với đại chiến cấp bậc chủng tộc căn bản sẽ không có tác dụng gì, hơn nữa hắn còn là dị tộc, dưới tình huống như vậy, hi vọng được một đám Thiên Tôn, còn có Thần tộc chứa nhiều thần minh pháp chỉ coi trọng là không thể nào.

Lâm Minh nhưng sẽ không cho là bởi vì hắn cứu một cái thôn trang nhỏ là có thể được lãnh tụ Thần tộc khách khí đón chào.

Lâm Minh bởi vì nguyên nhân của Huyền Tình thiên hậu, muốn báo ân trợ giúp Thái cổ Thần tộc, đồng thời cũng là vì dùng Thái cổ Thần tộc ngăn cản Thánh tộc, cho Nhân tộc cơ hội thở dốc.

Mà trong đủ loại chuyện này Thái cổ Thần tộc lại không biết, bọn họ chỉ là thấy Lâm Minh là một mao đầu tiểu tử có tu vi không tới Giới Vương, một cái chủng tộc có nhiều Thiên Tôn trông cậy vào một mao đầu tiểu tử tới cứu, đây không phải là chê cười sao?

Nhưng mà mặc dù Lâm Minh biết mình không chiếm được chấp nhận của Thần tộc, nhưng cũng chưa từng ngờ tới hắn vừa mới tới Thần tộc, đối phương liền muốn hắn giao ra thần nữ hạng liên.

Rất hiển nhiên, sợi dây chuyền này một khi giao ra cũng sẽ không trả lại cho chính mình.

Xem ra hắn còn đánh giá thấp giá trị của sợi dây chuyền này rồi!

- Ta cũng không nói là không trả lại dây chuyền, chỉ là... Ta mới tới Thần tộc, vốn là muốn gặp lãnh tụ của quý tộc...

- Thần Hoàng bệ hạ đang bế quan, ngươi không gặp được rồi, ta có thể thay hắn, là chuyện tình kết minh giữa Nhân tộc cùng Thần tộc sao? Ngươi nói với ta là được, hiện tại, trước tiên đem tín vật của tộc ta trả lại đi.

Đại trưởng lão trực tiếp cắt đứt lời của Lâm Minh, ngữ điệu của lão coi như bình thản, nhưng từ trên ánh mắt của lão nhìn lại hiển nhiên đã không có bao nhiêu tính nhẫn nại rồi.

Thần tộc Đại trưởng lão là trung vị Thiên Tôn, mà Lâm Minh chỉ là Thánh Chủ trung kỳ, giữa hai người cách hai đại cảnh giới, hơn nữa chênh lệch sau một cái đại cảnh giới Giới Vương cùng Thiên Tôn, đây không phải là nửa điểm hay một điểm.

Ở Đại trưởng lão xem ra, lão ôn tồn nói nhiều lời với Lâm Minh như thế đã là cho đủ mặt mũi, nhưng mà Lâm Minh lại còn không có ý tứ giao ra dây chuyền, điều này làm cho lão cảm thấy sự nhẫn nại của mình đã không còn thừa nhiều nữa rồi.

Ngay lúc này, Thần tộc Giới Vương kia trong đại điện mở ra cước bộ, đi tới trước mặt Lâm Minh.

Ánh mắt của hắn nhìn Lâm Minh, nhẹ nhàng cười một cái nói:

- Tại hạ là Mạc Lăng thiên tử, vị bằng hữu này, sợi dây chuyền kia đối với Thần tộc chúng ta rất trọng yếu, ngươi đã cứu một thôn trang của Thần tộc ta, hơn nữa bản thân cũng không tầm thường, chúng ta không muốn làm khó ngươi, dây chuyền còn là đưa cho chúng ta đi!

Ngữ khí của Thần tộc Giới Vương này mặc dù khách khí, nhưng lại là ẩn hàm uy hiếp, hơn nữa ngạo ý trong nội tâm hắn cũng không che giấu được.

Lâm Minh nhìn đối phương một cái, nguyên lai hắn chính là Mạc Lăng thiên tử, hai chữ "Thiên tử" này tựa hồ là một cái danh hiệu, mà Mạc Lăng đại khái là tên.

Đây là một thanh niên tuấn kiệt của Thần tộc, thiên phú cùng thành tựu của hắn hiển nhiên mạnh hơn so với A Cổ.

- Ta tới Thần tộc, mục đích của ta, các ngươi không hỏi ta tới làm gì, lại muốn ta giao ra dây chuyền, dây chuyền giao cho các ngươi xong, ta có phải là có thể trở về hay không?

Trong lời nói của Lâm Minh ẩn hàm ý châm chọc.

- Ngươi tới Thần tộc là muốn kết minh a? Chuyện tình kết minh này chúng ta có thể từ từ thương lượng. Nhưng mà trước đó ngươi phải giao ra dây chuyền, nếu như ngươi không giao, chúng ta chỉ có thể dùng sức mạnh rồi, hi vọng ngươi không nên rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt!

Thanh âm của Mạc Lăng thiên tử đã mang vài phần sát khí!

Trong lòng Lâm Minh cười lạnh:

- Kết minh? Nhân tộc ta ở Thần vực, các ngươi ở Thái cổ vũ trụ, gặp mặt một lần đều phải trải qua rất nhiều vũ trụ, cho dù là kết minh thì lại có ý nghĩa gì? Bất quá là thuyết pháp trên danh nghĩa thôi, ta tới Thần tộc không phải là vì kết minh.

- Mà ta có thể lấy được sợi dây chuyên này là tuân theo di nguyện của Huyền Tình thiên hậu, các ngươi, chẳng lẽ muốn cướp hay sao?

Thanh âm của Lâm Minh vang vang, trung khí mười phần, nhắc tới bốn chữ Huyền Tình thiên hậu, dây chuyền trong tay của Lâm Minh tựa hồ phát ra thanh quang mông lung, một cỗ khí tức tuế nguyệt mênh mông loáng thoáng từ trên dây chuyền phát ra, làm cho lòng người run rẩy.

Mà cỗ khí tức này mơ hồ vây quanh Lâm Minh, tựa hồ lấy Lâm Minh làm chủ, khiến võ giả Thần tộc tại tràng đều vì thế mà động dung.

Sợi dây chuyền này đi theo Lâm Minh như trước, hơn nữa di nguyện của Huyền Tình thiên hậu đã có chút ít khuynh hướng nhận chủ rồi.

Thấy tình cảnh bậc này, lại liên tưởng đến Huyền Tình thiên hậu, nhóm trưởng giả ở tại tràng đều là trong lòng hơi ngưng đọng lại, trong lúc nhất thời tỉnh táo một chút.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, im lặng không lên tiếng.

Huyền Tình thiên hậu chết đi đối với Thần tộc mà nói là một đả kích trọng đại, bởi vì ban đầu Huyền Tình thiên hậu có hi vọng trùng kích Chân Thần thật lớn!

Thần tộc liền thiếu đi một Chân Thần!

Nếu như Huyền Tình thiên hậu có thể thành tựu Chân Thần mà nói, hiện tại Thánh tộc muốn động vào Thần tộc cũng phải suy nghĩ kỹ, bởi vì Thần tộc còn có Thần minh pháp chỉ.

- Dù có Thiên hậu di nguyện cũng không thể nói rõ cái gì, sợi dây chuyền này còn là thuộc về Thần tộc, ngươi không thể nào mang nó đi, lấy nó đi cũng vô dụng, ban đầu thiên hậu cũng là không có cách nào đem dây chuyền trả lại Thần tộc, mới mượn tay của ngươi đi! Còn trả lại đi, đây không phải là đồ mà ngươi có thể có, nói thật với ngươi, sợi dây chuyền này thậm chí liên quan đến kết quả đại chiến của chúng ta cùng Thánh tộc, cho nên... Ngươi hiểu chưa, chỉ sợ làm trái với di nguyện của thiên hậu, chúng ta cũng phải lấy về!

Lại có một trưởng lão mở miệng, tu vi của lão là hạ vị Thiên Tôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK