Chương 1887:
Đang trêu tức cô ư? Giận cô điều gì? Hàn Thanh nói trước nay không biết chuyện mình có hôn ước, mà hai nhà cũng không có tín vật định tình, càng không có bất cứ hình thức công khai nào.
Như vậy mối hôn ước này không thể tính là có được. Cô ta tức gì cô? Tức vì cô cướp người cô ta thích ư?
Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan bèn lên tiếng hỏi: “Anh cảm thấy cô ấy thật lòng từ bỏ anh sao? Dù sao anh cũng quen cô ấy lâu như vậy, nếu như không chỉ cần Hàn Thanh vẫn luôn thích mình thì đã sao? Sao cô phải đi để ý người khác?
Một một nửa khác cũng thích mình là điểm đặc biệt của anh, nhưng đó không phải lỗi của Hàn Thanh, cô không quản được người khác, cô chỉ cần quản tốt lòng mình, như vậy hai người sẽ vui vẻ sống hạnh phúc với nhau.
Sau khi nghĩ thông suốt như vậy, Tiểu Nhan không còn bối rối nữa.
Nhưng cô vẫn rất để ý một chuyện.
“Nếu như về sau cô ta còn muốn ngồi trên xe anh, anh không thể để cô ta ngồi bên ghế phó lái trên xe được, ghế phó lái là để dành cho bạn gái, anh biết chưa?”
Con bé này, quả nhiên đang để ý chuyện kia.
Thấy anh không trả lời, Tiểu Nhan dứt khoát bò lên nắm tai anh: “Anh có nghe thấy không?”
“Biết rồi” Hàn Thanh bất đắc dĩ nắm tay cô: “Anh đang lái xe đấy, đừng làm loạn nữa”
“Em làm loạn lúc nào? Ai bảo anh không trả lời em, nói thật đi, có phải anh hối hận không! Dù sao cô ấy cũng ưu tú xuất sắc như vậy, lại là con gái của nhà họ Hứa, chắc chắn là gì cũng biết.
Thế nhưng em lại chẳng biết gì cả, hơn nữa còn không có gì.”
“Nhan Nhan, tình cảm không thể so sánh như vậy, chẳng lẽ em thích anh thì phải liên quan đến mấy thứ kia ư?”
“Đương nhiên là không!” Tiểu Nhan nhanh chóng chối bay chối biến, phủ nhận xong mới biết ý của Hàn Thanh, sau đó vội nói: “Được rồi được rồi, em không hỏi anh nữa, anh cũng đừng có hỏi „ em.
“Sao thế?” Hàn Thanh hơi nhíu mày, buồn cười nhìn cô bằng kính chiếu hậu: “Nhanh như vậy đã không chống đỡ được nữa à?”
“Ừ, em đầu hàng!” Tiểu Nhan giơ hai tay lên: “Tập trung lái xe đi.”
Thật ra Tiểu Nhan vẫn khá hài lòng, chí ít sau khi cô đuổi người ta xuống xe, Hàn Thanh không hề hỏi cô dù chỉ một câu, hoặc là không chất vấn bất cứ câu nào.
Không, không phải. Thậm chí anh còn không mời Hứa Yến Uyển lên xe, bây giờ nghĩ lại thì thấy, anh đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào.
Hình như Hứa Yến Uyển hơi thảm, có phải là cô cũng hơi xấu xa không?
Thôi thì mặc kệ, ai bảo cô ta không chịu bắt xe, cứ nhất định phải ngồi xe bạn trai cô, còn hỏi cô có vui lòng không là sao?
Coi như cô ta tự làm tự chịu là được rồi!
Giang Tiểu Bạch gần đây rất đau đầu.
Bởi vì từ sau hôm tiệc mừng thọ của bà nội lần trước, lúc bác của cô gặp được Tiêu Túc trong buổi tiệc thì vẫn luôn muốn tìm cơ hội hợp tác với Tiêu Túc.
Nhưng mà ông ấy không làm được đâu, vì dù ông ta không biết Tiêu Túc thì Giang Tiểu Bạch lại biết.
Thế nhưng bác của cô không có ý đến tìm Giang Tiểu Bạch, cho nên người tìm đến Giang Tiểu Bạch là ông ba Giang Ngạn Kha và bà mẹ Đỗ Tiêu Vũ của cô.
Lúc tìm đến còn mang theo một đống thuốc bổ làm quà tặng, nói một đống lời khách sáo, sau đó mới lộ rõ ý đồ.
Nói đến dòng cô bác này, thật ra ấn tượng của Giang Tiểu Bạch đối với họ cũng không sâu đậm lắm.
Nhưng dù sao quan hệ giữa cô và đứa con trai Giang Thiên Hữu của bác cũng không tệ lắm.
Ông bác thì vẫn bận kiếm tiền, còn người cô ngay từ đầu cũng bận lao đầu vào giúp đỡ, mãi đến sau này có cuộc sống tốt hơn mới có thời gian rảnh, thỉnh thoảng sẽ cho ba mẹ cô vài thứ.
Lúc Giang Thiên Hữu còn đi học cũng vô cùng quan tâm cô.
Cho nên khi Đỗ Tiêu Vũ hỏi cô, Giang Tiểu Bạch nhất thời không biết nên từ chối như thế nào.
Nhưng cô nghĩ đến mối quan hệ giữa mình và Tiêu Túc, nếu như chỉ là mối quan hệ yêu đương nam nữ kia thì không sao, nhưng cô với Tiêu Túc chỉ đang giả bộ.