Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1905:



Lỗ tai Mạc Từ Tước đỏ lên, sau đó cúi đầu, dùng sức hôn cô.



Ưm!



Giữa môi anh tràn ra tiếng hô mềm vô cùng kinh ngạc của cô.



Anh muốn hôn cô rất lâu rồi.



Môi của cô, ngát hương.



Mạc Từ Tước hôn một hồi, muốn mở miệng, thế nhưng anh bỗng nhiên tỉnh táo, hôn một cô gái nhỏ như thế chắc là phạm pháp rồi!!



Lệ Quân Mặc đi rồi, các cô gái bên người cũng vui vẻ rời đi, Lâm Thủy Dao bị ép tới đến xem nghỉ thức nghênh tiếp ông cuối cùng cũng đi được, bà mang theo túi xách ra đại sảnh sân bay, ở bên ngoài đón xe.



Nhưng, không có một chiếc xe dừng lại.



Lâm Thủy ““&8h trợ hồ, sợ con gái cưng của mình chờ sốt ruột, cho nên cũng có chút nóng lòng.



Lúc này một chiếc xe limo sang trọng chậm rãi lái vào phạm vi nhìn, Lâm Thủy Dao nhìn một chút, là biển số xe Đề Đô, hơn nữa biển số xe là loại rất đẳng cấp, tượng trưng của thân phận có quyền, ở nơi nào cũng đi thông được.



Xe của Lệ Quân Mặc tới.



Thật là trùng hợp.



Lâm Thủy Dao nhanh chóng chạy lên trước, ngăn xe ông.



Tài xế đạp phanh lại, xin phép nhìn về người đàn ông ngồi phía sau: “Tiên sinh, có người đón xe.”



Lệ Quân Mặc ưu nhã ngồi ở chỗ ngồi phía sau, đôi chân dài vắt chéo lên nhau, ông đang xem văn kiện thương vụ, góc mặt nghiêng sạch sẽ lại mê người.



Nghe tiếng ánh mắt ông rời khỏi văn kiện, nhìn về phía ngoài cửa sổ, khuôn Š mặt nhỏ tỏa năng kia của Lâm Thủy Dao nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt ông.



Lâm Thủy Dao đứng phía sau cửa số xe, giơ tay lên nhiệt tình chào hỏi ông, trên khuôn mặt nhỏ là nụ cười xán lạn không gì sánh được: “Hi, Lệ tổng.”



Lệ Quân Mặc liền nhíu lên mày kiếm anh khí, bà mở một cái Phượng Vũ Cung, còn để thủ phủ thiên kim của ông đi quảng cáo kéo lưu lượng, vài ngày trước ông dẫn người giết đến Phượng Vũ Cung, bà lại đóng cửa không gặp, còn để thủ hạ bà truyền đến một câu nói, nói bà đang “tiếp khách”!



Lệ Quân Mặc tức đến độ thổ huyết, người phụ nữ này lón mật làm bậy, ly kinh phản đạo, hoàn toàn không phải hình tượng danh môn thục viện trong lòng ông, cho nên ông phẩy tay áo bỏ đi.



Không nghĩ tới, ông lại ở đây đụng phải bà, bà tới đón xe của ông.



Lệ Quân Mặc nhìn ý cười xán lạn trên mặt bà, phảng phất đang nói – Lệ tổng, chở tôi đoạn đường đỉ!!



Người phụ nữ này, chỉ khi có việc cầu người, mới có thể cười xán lạn với ông như thế.



Lệ Quân Mặc chậm rãi trượt xuống cửa sổ xe, đôi mắt đan phượng nhàn nhạt nhìn sang: “Lâm tiểu thư, chúng ta quen biết à?”



Nụ cười trên mặt Lâm Thủy Dao nhanh : chóng cứng đờ: “Ha, ha ha, Lệ tông, anh thật biết nói đùa, anh đây là…chuẩn bị đi đâu?”



“Đi tham gia hôn lễ con gái tôi.”
Chương 1906:

Chương 1728: “Ò.” Hai mắt Lâm Thủy Dao sáng ngời: “Lệ tổng, chào anh chào anh, tôi là mẹ của con gái anh, cái này tính là chúng ta quen biết rồi nhỉ.”

“” Lệ Quân Mặc hoàn toàn không muốn để ý người phụ nữ này, ông nhàn nhạt nhìn thoáng qua tài xế: “Lái xe.”

“Vâng, tiên sinh.” Tài xế muốn đạp chân ga.

Lâm Thủy Dao quả thực trợn tròn mắt, bà biết Lệ Quân Mặc mặc dù là tên hẹp hòi, thế nhưng cũng có chút ga lăng, xe của ông lớn như vậy sang như vậy, tiện đường cho bà đi ké một đoạn đường hoàn toàn không có vấn đề.

“Này, Lệ Quân Mặc!” Lâm Thủy Dao hai tay moi cửa số xe, lộ ra biểu cảm giả vờ đáng thương: “Hôm nay là hôn lễ của Lê Hương, anh nhất định phải làm tận tuyệt như vậy sao?”

Nói rồi Lâm Thủy Dao hít hít mũi, đôi mắt trong veo như nước chợt đỏ lên: “Anh nói tôi dễ dàng sao, nuôi Lê Hương lớn như vậy, anh làm bố cống hiến được cái gì, chỉ cống hiến được một con tinh trùng thôi sao?”

Lệ Quân Mặc nhìn cặp mắt lấp lánh ánh nước kia của Lâm Thủy Dao, dường như… sắp khóc rồi, ông ngắn ra… Không phải chứ?

Sân bay vôn là nơi người đông, Lâm Thủy Dao lại ầm ï, ánh mắt của mọi người “xoát” nhìn lại.

“Tôi mang thai suốt mười tháng ròng, một mình nuôi Lê Hương lớn, vừa làm mẹ lại vừa làm bố, thực sự quá khổ.”

“Tôi biết tôi đã hoa tàn ít bướm rồi, anh sớm đã bị các cô gái trẻ đẹp nhi bên ngoài cho mê váng đầu, nhưng hôn lễ của con gái, tôi muốn ngồi xuống xe của anh cũng không được, anh thật sự rất tuyệt tình.”

“Đêm vui vẻ năm đó anh còn ôm tôi khen tôi tốt, hiện tại anh liền… liền mặc quần vô tình sao?”

“Hu hu hu hưu…” Lâm Thủy Dao thương tâm thút thít.

Phụt.

Bên tai vang lên tiếng cười, Lệ Quân Mặc ngắng đầu nhìn lên, tài xế trước mặt đã không nhịn được bật cười.

Lệ Quân Mặc kiền nhíu mày, tài xế nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh – tiên sinh ngài xem, tôi không có cười, tôi tuyệt đối không có cười!

Lúc này người bên ngoài vây quanh càng ngày càng nhiều, ai nấy đều chỉ trỏ về phía Lệ Quân Mặc: “Nhìn kìal Tên tra naml”

Lệ Quân Mặc: “…”

Nhân sinh hơn bốn mươi năm trước đây của Lệ Quân Mặc thật không có ngờ tới có một ngày cái mũ “tra nam”

này lại đột nhiên đội lên trên đầu ông, thực sự là một trải nghiệm kỳ diệu lại chết tiệt!

Trên trán nổi ba vạch đen, ông cảm giác đời ông không sớm thì muộn cũng có một ngày sẽ bị phá hủy trên người phụ nữ Lâm Thủy Dao này.

“Được rồi, đừng khóc nữa!” Lệ Quân Mặc thấp giọng nói.

Lâm Thủy Dao thút tha thút thít, còn thật sự chảy nước mắt, treo trên gò má, bà mềm yếu vô lực nhìn ông: “Anh…

Anh còn nạt tôi, huhu…”

*“.” Được rồi, Lệ Quân Mặc thừa nhận bà thắng rồi: “Nín đi, lên xe!”

“Yes Sirl” Lâm Thủy Dao nhanh chóng giơ tay lên lau sạch nước mắt trên mặt, sau đó mừng rỡ như điên phi lên xe.
Chương 1907:



Chiếc limo sang trọng phóng nhanh trên đường, tài xế phía trước len lén ngắng đầu xuyên qua kính chiếu hậu muốn nhìn thử vị nữ tử anh dũng Lâm Thủy Dao này.



Thế nhưng còn chưa kịp nhìn, tài xế đã cảm giác một ánh mắt lạnh lẽo rơi trên người anh ta, Lệ Quân Mặc một cái liếc mắt nhẹ nhàng lại tràn đầy sát ý nhẹ nhàng bắn qua đây.



Da đầu tài xế tê rằn, lúc này thu hồi ánh mặt, không dám nhìn nữa.



Lâm Thủy Dao ngồi bên cạnh Lệ Quân Mặc, bà lấy vài tờ khăn tay lau mặt.



Lệ Quân Mặc nhìn bà một cái: “Làm sao, hôm nay không tiếp khách nữa à?”



Tay Lâm Thủy Dao run một cái, đã nói là người đàn ông này lòng dạ hẹp hòi rồi mà, ông trả lại tiếng “tiếp khách” lần trước ở Phượng Vũ Cung cho bà rồi.



Lâm Thủy Dao ngồi thẳng người, rất nghiêm túc nhìn về phía Lệ Quân Mặc: “Lệ tiên sinh, anh hình như rất khinh bỉ công việc bây giờ của tôi!”



Lệ Quân Mặc câu môi: “Là tôi biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng à?”



Ề Ong hiện tại nên xưng hô bà như thê nào, má mì? Tú bà? Có muốn ông võ tay bà, khen – cô giỏi quá?



Lâm Thủy Dao chau mày: “… Lệ tiên sinh, đây chính là anh không đúng, anh có thể khinh bỉ tôi, lại không thể khinh bỉ công việc của tôi, tôi cũng là vì cuộc sống bôn ba làm việc mà thôi, không phân giàu nghèo, sao anh lại kỳ thị hả?”



Lệ Quân Mặc cười nhạt: “Nói cho cùng, cô là vì kiếm tiền, Lâm Thủy Dao, tôi thấy xem chỉ cần có thể kiếm được tiền cô cái gì cũng có thể bán!”



Ông xem như là đã nhìn ra, bà chính là một kẻ tham tiền.



Lâm Thủy Dao buồn bực, ông sao lại P nồi điên nữa rôi vậy?



Bà yêu tiền đó thì sao!



Ông từ nhỏ đã là con cưng của Đề Đô, gia cảnh hậu đãi không biết bần hàn, một người kiếm tiền cả nhà không đói bụng, thế nhưng bà thì sao chứ, bà còn có rất nhiều người phải nuôi.



Người trên đời này, có ai có thể theo tâm ý tự do mà sống, mỗi người đều có trách nhiệm của chính mình.



“Lệ tiên sinh, tôi trộm tiền của anh sao, tôi cướp tiền của anh sao, nếu không trộm không cướp, tôi mua bán cái gì có liên quan gì tới anh?”



“Cô!” Lệ Quân Mặc tức chết rồi, nhưng rất nhanh ông đã chuyển đề tài: “Cô tiếp khách, bao nhiêu tiền?”



Cái gì?



Lâm Thủy Dao liền hai mắt sáng ngời, ông đây là… coi trọng cô gái nào dưới tay bà rồi?



Làm ăn cứ thế mà tới đột ngột?



Lâm Thủy Dao quan sát Lệ Quân Mặc, vị này chính là kim chủ đại nhân chân chính đó, không chào hàng ông không được mà.



“Lệ tiên sinh, ý của anh là…” Lâm Thủy Dao có chút không xác định.



Lệ Quân Mặc nhìn tia sáng lóe lên trong tròng mắt sáng ngời kia, buồn cười nhếch môi: “10 triệu? 50 triệu?



100 triệu? Có đủ không?”



Trời ạt Lâm Thủy Dao hít một hơi lạnh: “Đủi Đủ rồi! Lệ tiên sinh, anh chỉ thật hào phóng đó, nói đi, anh nhắm được cô gái nào của Phượng Vũ Cung chúng tôi rồi, hoa khôi đứng đầu bảng chúng tôi tùy anh chọn luôn đói”
Chương 1908:

Lệ Quân Mặc vươn tay, dùng ngón tay thon dài nắm chiếc cằm xinh xắn của . tỆ bà, bật ra một chữ: “Côi”

*…” Lâm Thủy Dao chớp chớp mi, ý của ông là, ông coi trọng bà?

“Làm sao, cô không bán? Cô không phải vì tiền cái gì cũng có thể bán sao, 100 triệu không đủ, ta có thể 200 triệu, 300 triệu…”

Lâm Thủy Dao thật sự muốn che lỗ tai của mình lại, mấy con số này tuyệt đối là thanh âm tuyệt vời nhất bà từng nghe, mau cứu bé huhu! Bà sắp không chống lại được sự dụ dỗ này rồi.

“Nhưng, nhưng…”

“Nhưng cái gì, cô bán, tôi bỏ tiền mua cô, cô nói tất cả cô gái ở Phượng Vũ Cung mặc tôi chọn, hiện tại tôi chọn trúng ngươi, cô không cam tâm tình nguyện rồi?”

“…” Lâm Thủy Dao bị ông phản kích á khẩu không trả lời được, 100 triệu, 200 triệu, 300 triệu… Thật nhiều tiền, bà có thể cầm số tiền này chế tạo một căn cứ nuôi trồng dược liệu trân quý ở Lan 3 F Lâu, như vậy rât nhiêu người dân Lan Lâu có thể lấy nuôi trồng dược liệu mà sống cuộc sống giàu có.

Nhưng… Nhưng… Bà không thể bán mà…

Lệ Quân Mặc nhìn dáng vẻ do dự của bà đã cảm thấy tâm tình thật tốt: “Tôi cho cô ba giây, cô tốt nhất suy tính một chút, nói vậy cô cũng đã nhìn ra, tôi có chính là tiền, còn về phần cô có thể từ trên người tôi lấy đi bao nhiêu tiền, thì nhìn bản lĩnh của cô.”

Tài xế nghe được những lời này tay run một cái, ông ta quả thực hoài nghi mình nghe lầm, ông ta theo tiên sinh nhiều năm như vậy, tiên sinh cao sang nổi bật, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa làm ra chuyện cầm tiền tài tới dụ hoặc một người phụ nữ mà.

“Một.”

THÊ Lệ Quân Mặc đã bắt đầu đếm ngược thời gian rồi.

“Chờ… Chờ một chút! Lâm Thủy Dao khổ sở lên tiếng nói: “Lệ tiên sinh, không phải tôi không muốn kiếm tiền của anh, thật sự là… tôi không thể bán.”

“Vì sao?”

“Bởi vì, tôi đã kết hôn rồi.” Lâm Thủy Dao nói.

Ta đã kết hôn rồi…

Ẹ Những lời này nhanh chóng nỗ tung bên tai Lệ Quân Mặc, con ngươi màu đen của ông trong nháy mắt co rút lại, khiếp sợ không gì sánh nồi nhìn bà.

Vừa rồi bà nói cái gì?

Bà nói, bà đã, KÉT, HỒN, RỒI?

Kỳ thực đã qua nhiều năm như vậy, ông cũng có một đoạn hôn nhân, bà có bạn trai, hoặc kết hôn rồi, đều rất bình thường.

Hai người bởi vì một đêm sương sớm mà nên tình duyên, không có ai sẽ đứng ở tại chỗ đợi.

Nhưng Lệ Quân Mặc vẫn hóa đá, ông khiếp sợ nhìn đôi môi đỏ mọng của bà : lúc đóng lúc mở, lại nghe không hiêu bà vừa rồi đến tột cùng đang nói những gì.

Lâm Thủy Dao nhìn ông, lại lập lại một lần: “Xin lỗi, Lệ tiên sinh, tôi đã kết hôn FOI.

Mấy giây sau, Lệ Quân Mặc mới chậm rãi hoàn hồn, trong tròng mắt đan phượng tràn ra ý cười đậm sát ý: “Lâm Thủy Dao, cô giỏi, cô quả nhiên giỏi lắm, Lệ Quân Mặc tôi thật sự ngu mà, mới có thể tốn nhiều thời gian chơi cùng một người đàn bà đã có chồng như côi”

Nói xong Lệ Quân Mặc bỏ tay xuống chiếc cằm xinh xắn của bà, còn lấy mấy tờ khăn giấy hung hăng lau chùi tay mình, dường như chạm phải bà chính là chạm phải thứ đồ không sạch sẽ nào.
Chương 1909:

Không khí trong buồng xe trong nháy mắt đóng băng.

Lúc này cũng đúng lúc đến nơi, tài xế cung kính kéo ra cửa sau xe, Lệ Quân Mặc và Lâm Thủy Dao xuống xe.

“Bảo bối à.” Một giọng nói buồn nôn nhanh chóng vang lên.

Lệ Quân Mặc ngắng đầu, chỉ thấy một gã trung niên bụng phệ giang hai cánh 1 tay chạy như bay đên Lâm Thủy Dao, tiếng “bảo bối” này dĩ nhiên cũng là gọi Lâm Thủy Dao.

Lệ Quân Mặc đột nhiên nheo lại cặp mắt đan phượng, ông biết gã dầu mỡ này, từng qua lại trên phương diện làm ăn, tên là Đặng Tường.

Đặng gia trước kia là vương huân quý tộc, nhưng đến thế hệ của Đặng Tường liền hạ bệ, Đặng Tường này thích ăn chơi đàn đúm, trầm mê mỹ sắc, dưới hai mắt gã ta có rất quằng thâm rất đậm, vừa nhìn đã biết hay “thức đêm.

Bản thân quằng mắt đen không làm sai cái gì, thế nhưng Đặng Tường cực lực quảng bá cái quầng thâm của mình, cho người ta cảm giác rất đen tối.

Đặng Tường này lẽ nào chính: là…

chồng bà?

Bà mới vừa nói bà đã kết hôn rồi, lẽ nào chính là cùng tên Đặng Tường này kết hôn?

Đặng Tường vui vẻ vọt tới, muốn cho Lâm Thủy Dao một cái ôm lớn, Lâm Thủy Dao đứng yên không hề nhúc nhích, đợi khi Đặng Tường xông đến, bà nhanh chóng né sang bên cạnh một cái.

Lần này Đặng Tường không kịp phanh lại, trực tiếp xông về phía trước, thiếu chút nữa ngã sõng soài.

Thủ hạ bên người tay mắt lanh lẹ kéo lại Đặng Tường, Đặng Tường rất xấu à !
Tải app truyện hola đọc thêm nhiều nhé!
hô, hung hăng trợn mất liêc thủ hạ, sau đó xoay người, cười híp mắt nhìn về phía Lâm Thủy Dao, có chút cưng chiều nói: “Dao Dao bảo bối à, em lại nghịch rồi.”

Lâm Thủy Dao nhìn Đặng Tường, cười cười không nói chuyện.

“Ói, đây không phải là Lệ tổng sao?”

Lúc này Đặng Tường thấy được Lệ Quân Mặc, hai mắt hắn sáng ngời: “Lệ tổng, hạnh ngộ hạnh ngộ.”

Lệ Quân Mặc nỗi bật đứng nghiêm, ông nhàn nhạt liếc mắt nhìn Đặng Tường, hờ hững câu môi: “Đặng tổng, vị này là?”

“Ha ha ha, Lệ tổng, tôi chính thức giới thiệu cho anh một chút, vị này chính là vợ hiên của tôi Lâm Thủy Dao.” Đặng Tường vô cùng kiêu ngạo nói.

Tài xế bên người Lệ Quân Mặc “ấy”

một tiếng, quả thực mù luôn rồi – một đóa hoa tươi sao lại cắm trên bãi phân trâu thế này.

Ánh mắt Lệ Quân Mặc chậm rãi trầm xuống, bà thực sự gả cho Đặng Tường này ư?

Bà mù rồi hả?

“Lệ tổng, không gạt anh đâu, hôm nay tôi mang theo nàng vợ nhỏ Dao Dao qua đây là tới tham gia hôn lễ con gái nuôi của tôi đó, không biết Lệ tổng là?”

Lệ Quân Mặc câu môi, tiếng nói thấp thuần đạm mạc nói: “Vậy thì thật là ằ đúng dịp, tôi tới tham gia hôn lê của con gái tôi.”

— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu — Quà sinh nhật 20 tuổi của Mạc Từ IIUOG: Mạc Từ Tước 20 tuổi, Liễu Anh Lạc cùng anh đón sinh nhật đầu tiên, thế nhưng, Liễu Anh Lạc chậm chạp không lấy ra quà sinh nhật tặng ông.
Chương 1910:



Mạc Từ Tước chờ mãi chờ mãi, buổi tối lái xe đưa bà về nhà, cũng chưa nhận được quà sinh nhật của bà.



Mạc Từ Tước về tới biệt thự của mình, ném chìa khóa xe, vào phòng của mình, lúc này điện thoại “ding” một ề tiêng, Liêu Anh Lạc gửi tin nhắn tới.



Phía trên rất giản – Ding, quà sinh nhật tới rồi, mời kiểm tra và nhận.



Phía dưới tin nhắn bổ xung một đoạn video.



Mạc Từ Tước mở video ra, trong video Liễu Anh Lạc thay trang phục hầu gái, trên đầu đeo một cái lỗ tai mèo rất đáng yêu, bàn tay nhỏ đặt bên mặt, hướng về phía màn ảnh bên này mềm mại ngọt ngào kêu – meo meo meo~.



Yết hầu Mạc Từ Tước lăn một vòng, nhanh chóng chạy vào phòng tắm.



Buổi tối, ông nằm ở trên giường len lén xem lại đoạn video ấy rất nhiều lần, cũng yên lặng đi phòng tắm rất nhiều lân.



Đặng Tường ngần ra, không phản ứng kịp: “Cái gì, Lệ tổng tới tham gia hôn lễ con gái, không nghe nói ở đây còn có nhà khác đang làm hôn lễ mà ta, không biết con gái của Lệ tổng tên là gì?”



Lệ Quân Mặc: “Con gái của tôi tên Lê Hương, con rễ là Mạc Tuân.”



Đặng Tường hít vào một ngụm khí lạnh, miệng há lớn đến có thể nuốt vào một quả trứng gà, kế người phụ nữ bên hắn hình như cũng có con gái tên là Lê Hương, con rể là đệ nhất tài phiệt Mạc Tuân…



Lúc này Lâm Thủy Dao vẫn im lặng ho – khan vài tiêng: “Hay là em tới giới thiệu một chút nhé! Bồ ruột con gái em là Lệ Quân Mặc, chồng… hiện tại của tôi là…



Đặng Tường.”



Trời ạ.



Đặng Tường nhìn Lệ Quân Mặc, rồi nhìn về phía lâm Thủy Dao: “Anh… anh anh anh… em… em em em…”



Lúc này Lệ Quân Mặc lạnh lùng nhìn chòng chọc Lâm Thủy Dao, rồi bỏ đi.



Mạc Tuân biết mình bố mẹ vợ đại nhân đã đến, nên anh rất sớm đã ở ngay cửa nghênh đón.



Lúc này thân ảnh cao quý nồi bật của khan vài tiêng: “Hay là em tới giới thiệu một chút nhé! Bồ ruột con gái em là Lệ Quân Mặc, chồng… hiện tại của tôi là…



Đặng Tường.”



Trời ạ.



Đặng Tường nhìn Lệ Quân Mặc, rồi nhìn về phía lâm Thủy Dao: “Anh… anh anh anh… em… em em em…”



Lúc này Lệ Quân Mặc lạnh lùng nhìn chòng chọc Lâm Thủy Dao, rồi bỏ đi.



Mạc Tuân biết mình bố mẹ vợ đại nhân đã đến, nên anh rất sớm đã ở ngay cửa nghênh đón.



Lúc này thân ảnh cao quý nồi bật của Lệ Quân Mặc xông vào ánh mát, Mạc Tuân một giây biến thành chân chó, ân cần không gì sánh được chạy đến bên người bố vợ mình: “Bó, bố tới rồi, con chờ ngươi đã lâu!”



Tiếng “bố” này làm Lệ Quân Mặc ngắng đầu, ông nhìn Mạc Tuân thần thái sáng láng liền chau mày lại: “Cậu hình như rất vui vẻ.”



“Dĩ nhiên rồi bố, hôm nay con cưới vợ, chắc chắn phải vui rồi, con cuối cùng không thể giống như mấy người mắt đi người mình yêu, mặt khổ sở, như ai nợ ông ta mấy trăm triệu ấy.”



Khu.



Khụ khụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK