Vừa rồi Tử Ninh gọi điện thoại cho mình, sau khi nghe nói mình cùng ba con Hoắc Kỷ Thành cùng qua năm mới cũng không biểu hiện ra rất kinh ngạc, dường như... ở trong dự liệu của cô ấy.
“Cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao?”
“Không có!Thật ra mình đã nghĩ đến kết quả này.”
“Hừ! Cậu chỉ biết nói vuốt đuôi!”
“Ai nha! Xem giọng cậu nói chuyện bây giờ cũng đã lộ ra ngọt ngào! Nhất định là ở chungrất tốt? Lúc đề tài nói này không ảnh hưởng gì chứ?”
Bùi Tử Ninh rất bận tâm hoàn cảnh nói chuyện của bạn tốt, sợ cô bất tiện.
Tần Lạc cười nhẹ: “Lúc này bọn họ không ở nhà, đến nhà cũ rồi.”
Bùi Tử Ninh “A...” một tiếng: “Ý là cơm nước xong trở về với cậu?”
Tần Lạc vội vàng sữa đúng: “Cái gì về với mình, cơm nước xong bọn họ vốn phải trở về.”
Bùi Tử Ninh “Ha ha” cười hai tiếng: “Vậy chân của cậu đã tốt chưa? Còn muốn đến bệnh viện làm hồi phục không?Trước kia đùi phải từng bị thương sẽ không lưu lại di chứng gì chứ?”
Tần Lạc trả lời: “Chống gậy đi trên cơ bản không có vấn đề, số lần làm hồi phục cần thời gian dài hơn so với tiền, bác sỹ nói mình có thể hồi phục hoàn toàn, cụ thể sẽ thế nào bây giờ mình cũng không nói được.”
Bùi Tử Ninh lên tiếng: “Bây giờ cậu cũng không cần suy nghĩ nhiều quá, yên tâm nghỉ ngơi dưỡng thân thể mới là điều quan trọng.”
Tần Lạc mỉm cười: “Ừ.”
Hai người lại tán gẫu một lúc mới cúp điện thoại, sau đó Tần Lạc nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng năm mới trước, trong đó còn có Cố Nam Châu, tin nhắn chúc mừng của cậu ta vừa nhìn là biết tự mình biên soạn, khóe môi không khỏi cong lên một độ cung.
Số điện thoại cá nhân của Hoắc Kỷ Thành ngược lại không nhận được tin nhắn nào, dãy số này hiếm có người biết, anh không thích bị người ta quấy nhiễu, giao thừa này cũng quá yên tĩnh.
Hoắc Gia Tinh bỗng nhiên đứng dậy nói: “Ba, con muốn ra bên ngoài bắn pháo hoa!”
Hoắc Kỷ Thành vội vàng liếc mắt ra hiệu về phía con trai, Hoắc Gia Tinh lập tức ghé vào trên đùi Tần Lạc: “Chị, chị cũng cùng đi đi! Em đã bảo ba mua rất nhiều rất nhiều pháo hoa!”
Tần Lạc nhìn vẻ mặt tha thiết của Hoắc Gia Tinh, làm sao nói lời cự tuyệt ra khỏi miệng, mỉm cười gật đầu: “Ừ.”
Ban đêm bên ngoài, gió lạnh thấu xương, nhưng Hoắc Gia Tinh không biết lạnh, vui vẻ ở trong sân gọi tới gọi lui.
Hoắc Kỷ Thành đau lòng nói: “Đây là lần đầu tiên Tiểu Tinh qua năm mớiđược vui vẻ nhất.”
“Trước kia, anh không cùng bé bắn pháo hoa sao?”
“Mấy năm trước công ty cần xử lý rất nhiều chuyện, khi đó anh rất lơ là trên phương diện làm bạn với Tiểu Tinh.”
Trong giọng nói Hoắc Kỷ Thành có đầy thở dài, Tần Lạc ở “Tập đoàn Đế An” mấy tháng, cũng nghe nói qua không ít về chuyện về nhà họ Hoắc.
Có thể ngồi yên vị trí người thừa kế “Tập đoàn Đế An” chỉ sợ phải trải qua không ít gió tanh mưa máu, gia tộc hào môn này giống với Đế Vương cổ đại, vì một ngôi vị hoàng đế mà tranh giành đầu rơi máu chảy, anh em họ hàng không nhận, phải trả giá cũng rất nhiều.
Anh có thể ngồi yên vị trí này, đương nhiên sẽ làm cho anh cả với anh hai anh đố kỵ cùng âm thầm hãm hại, người đàn ông giống như anh nhất định mang công việc trở thành quan trọng nhất, nào có nhiều thời giờ ở cùng Tiểu Tinh như thế.
Hoắc Gia Tinh chơi đùa mệt thì chạy đến: “Ba, nhanh đến đốt pháo hoa, con nghe nói điều ước trong nháy mắt pháo hoa nở rộ sẽ trở thành hiện thực...! Nguyện vọng năm nay của con là hi vọng ba, chị cùng Tiểu Tinh vĩnh viễn không xa rời nhau!”
Trong giọng nói trẻ con đáng yêu của bé đầy chân thành.
Tần Lạc hơi nhếch môi, chỗ nào đó trong lòng lại bị hung hăng đánh trúng, lời trẻ con khờ dại nhất, nhưng cũng phát ra từ đáy lòng.
Khi pháo hoa nổ nhiều màu sắc rực rỡ ở giữa không trung, Tần Lạc cũng không nhịn được bị xinh đẹp của nó làm cho mê hoặc, đều nói pháo hoa là ngắn ngủi đẹp nhất, thật sự là không sai!
0 giờ tiếng chuông gõ vang, một năm mới bắt đầu.
Lúc vào nhà, Tần Lạc nghe thấy Hoắc Kỷ Thành dùng giọng nói không lớn không nhỏ ở bên tai mình nói: “Điều ước năm mới của anh cũng giống với Tiểu Tinh.”
Tần Lạc: “ “
Đêm nay, Tần Lạc suy nghĩ rất nhiều, rất kỳ lạ cô lại mơ thấy cô gái trong tòa thành kia, lần này, cô có thể thấy rõ ràng bé gái kia chính là mình.
Thấy trong phút chốc mình sinh ra Bảo Bảo, trên mặt cô gái lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Đúng vậy! Đâu có người làm mẹ nào không thương yêu con của mình?
Mặc kệ nói thế nào, đứa bé là vô tội, bé mới nhỏ như vậy, sở dĩ đi tới thế giới này cũng là bởi vì người lớn, bé có sai gì đâu?
*****
Đêm năm mới có người vui mừng có người lo âu.
Giang Ánh Thần bị đưa đến bệnh viện bác sỹ cẩn thận kiểm tra chuẩn đoán không có nguy hiểm đến tính mạng, đứa trẻ trong bụng cũng không sao, chỉ là chịu kinh hãi cần tĩnh dưỡng.
Phụ nữ có thai thôi, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cũng là bình thường.
Sau khi mọi người nán lại cũng đã tản đi, Hoắc Cẩm Dương không nhịn được nói: “Ánh Thần, em làm như vậy quá nguy hiểm! Ngộ nhỡ thật sự có chuyện gì thì làm sao?”
Giang Ánh Thần đưa tay xoa bụng mình: “Không vào hang hổ làm sao bắt được cọp con? Em không làm như vậy chị hai em sẽ có 99% khả năng được gả cho chú ba anh, sở dĩ em mạo hiểm lớn như vậy là vì người nào?”
Hoắc Cẩm Dương dừng một chút: “Anh biết em là vì anh, nhưng không hy vọng em lấy tính mạng của mình với con làm tiền đặt cược, ngộ nhỡ”
Giang Ánh Thần thấy anh quan tâm mình như vậy không khỏi nở nụ cười: “Được rồi! Em đã không có việc gì sao? Yên tâm đi! Em làm việc luôn luôn biết đúng mực, hơn nữa đứa bé bây giờ đã hơn năm tháng, lúc ổn định nhất, không có việc gì!”
Hoắc Cẩm Dương đưa cốc nước ấm cho cô: “Ngộ nhỡ ông nội của anh nhìn thấu thủ đoạn nhỏ của em?”
Giang Ánh Thần cười nói: “Anh cho rằng mọi người thật sự không biết sao? Thật ra sự thật thế nào căn bản không quan trọng, ông nội không thích nhất chính là nhìn người một nhà lục đục với nhau, gia đình giống như nhà họ Hoắc làm sao có thể không có lục đục với nhau! Nhưng ông nội không thích mọi người bàn tán ở bên ngoài, cho nên chuyện đêm nay cho ông biết em không hợp với chị hai em, nếu vào cùng một nhà sau này nhất định chuyện xảy ra không ngừng.”
Hoắc Cẩm Dương biết đạo lý như vậy: “Là ba yêu cầu em làm như vậy?”
Giang Ánh Thần lắc đầu, dương dương tự đắc nói: “Là tự em đột nhiên nghĩ đến chủ ý này.”
Trong lòng Hoắc Cẩm Dương rùng mình, càng ở chung, càng có cảm giác tâm cơcủa Giang Ánh Thần rất sâu, không trách được ngay từ đầu mẹ không hoan nghênh Ánh Thần, cảm thấy mình không làm cho cô ta khuất phục được.
Nếu không bị buộc đến bước này, thật ra Giang Ánh Thần không phải kiểu người anh ta thích.
“Trong khoảng thời gian này em cần tĩnh dưỡng thật tốt, chuyện khác không cần quan tâm.”
“Đúng rồi, có phải bạn gái trước của anh vẫn quấn lấy chú ba phải không? Nửa tháng trước không phải lộ ra tin tức sáu năm trước cô ta bị bán đi sao? Kết quả không lâu sau tin tức hoàn toàn bị xóa bỏ, năng lực lớn thế ngoài trừ chú ba ra còn có thể là ai?”
Giang Ánh Thần ra vẻ không nghe thấy lời anh ta, tự nhiên nói.
“Nói thật, em rất bội phục người phụ nữ Tần Lạc này, lại có thể khống chế người đàn ông như chú ba? Có phải phương diện nào đó đặc biệt lợi hại?”
Vừa nói, vừa mờ ám nhìn về phía ông xã, ý tứ trong mắt rất rõ ràng.
Trong lòng Hoắc Cẩm Dương chua chát, trong lúc anh với Tần Lạc yêu đương căn bản không phát triển đến một bước kia, nhưng trước mặt Giang Ánh Thần anh lại không muốn thừa nhận.
“Không tệ.”
Giọng anh nhàn nhạt, dường như không muốn nhiều lời.
Giang Ánh Thần liếc mắt nhìn anh: “Hừ! Nếu không lợi hại, anh sẽ nhớ mãi không quên cô ta sao? Thôi đi! Đức hạnh loại phụ nữ này em còn không rõ lắm sao?”
Hoắc Cẩm Dương dứt khoát không lên tiếng, anh biết lúc này nói cái gì cũng sai.
Giang Ánh Thần còn nói: “Từ phương diện khác mà nói, đây đối với chúng ta là một chuyện tốt, chỉ cần có thể lấy được chứng cứ thiết thực, sau đó cố ý lộ ra cho truyền thông để ông nội biết, em nghĩ “
Môi cô ta cong lên nụ cười đắc ý, dường như thắng lợi đã ở phía trước.
Trong lòng Hoắc Cẩm Dương rất mâu thuẫn, đối với Tần Lạc, anh luôn tiếc nuối nói không nên lời.
“Anh sẽ tìm người điều tra.”
“Không! Chuyện này nên để em làm thì tốt hơn, dù sao Tần Lạc cũng là bạn gái trước của anh, ngộ nhỡ anh nhất thời mềm lòng thì làm sao bây giờ?”
Giang Ánh Thần cười, đối với năng lực làm việc của ông xã, còn không bằng cô ta tin tưởng bản thân!
Hoắc Cẩm Dương mím môi không nói gì, trong lòng cũng rất không thoải mái. ()