Hoắc Gia Tinh cũng rất săn sóc cô: "Cha, hôm nay chị là khách con mời đến, cha làm thân sĩ, phải giúp con chăm sóc chị ấy, sao có thể chỉ lo ăn cơm của mình!"
Trên trán Hoắc Kỷ Thành bò mấy đường hắc tuyến, thôi! Hôm nay sinh nhật con trai, vì bé làm ít chuyện.
Anh mới vừa gắp một đũa thức ăn cho Tần Lạc, đã bị cô phất tay khéo léo từ chối, "Không cần khách sáo như vậy, tự tôi gắp được."
Đường Triều cười tít mắt bồi thêm một câu: "Nam chưa vợ chăm sóc gái chưa chồng vốn là chuyện nên làm!"
Ước Hàn nói tiếng Trung không chuẩn: "Tôi vẫn luôn rất chăm sóc cô gái chưa chồng bên cạnh tôi! A Thành cậu học một chút."
Tần Lạc: "..."
Sao cô cảm thấy đám người này có chút chỉ sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn...
****
Lúc mở quà, Tần Lạc hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, so với quà tặng của đám người cha nuôi, chú Tiểu Hỏa Tinh, thì của cô quá kém.
Hoắc Gia Tinh quen nhìn bản Transformers, Hàng Không Mẫu Hạm số lượng có hạn cùng món đồ chơi vô cùng đắt, khi nhìn thấy mô hình máy bay bằng gỗ điêu khắc thủ công Tần Lạc đưa, vui vẻ thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
"Oa! Chị quá hiểu em rồi! Quà sinh nhật năm nay em thích chính là cái này!"
Vẻ mặt Đường Triều đưa đám nói: "Tiểu Tinh Tinh, cháu quá bất công rồi! Không phải con nói quà năm nay mong đợi nhất là Hàng Không Mẫu Hạm sao? Sao lập tức liền thích cái máy báy cọc gỗ này rồi hả?"
Tay Hoắc Gia Tinh yêu thích ôm máy báy điêu khắc thủ công không buông tay, vểnh miệng: "Đây mới là số lượng có hạn chân chính! Chị nhất định mất rất nhiều tâm tư mới mua được."
Tần Lạc được khen mặt ửng đỏ: "Tàm tạm!"
Nhất thời tất cả mọi người nhìn Tần Lạc với cặp mắt khác xưa, xem ra không phải cô ấy miễn cưỡng tùy tiện mua quà sinh nhật Tiểu Tinh, có thể tìm được hàng thủ công mỹ nghệ như vậy nhất định là tốn tâm tư.
Hoắc Kỷ Thành có thâm ý khác lườm dáng vẻ thuận theo cười yếu ớt của Tần Lạc, tâm tình có chút khác thường...
Sau khi ăn xong, năm người đàn ông nổi hứng chơi bài, nhưng hai người phụ nữ lại cùng chơi với Tiểu Thọ Tinh, Mary là người lai Trung Anh, miễn cưỡng có thể nói một chút tiếng Trung, tính cách cô ấy cởi mở, rất nhanh trở thành bạn với Tần Lạc.
...
Năm người đàn ông nhân cơ hội lặng lẽ nói chuyện.
"A Thành, cậu thật sự muốn mình thử?"Là tiếng Trung không tiêu chuẩn của Ước Hàn, muốncó sự xác nhận.
"Ừ."
Hoắc Kỷ Thành khẳng định gật đầu, bây giờ anh cần xác định Tần Lạc cuối cùng có nhớ ra chuyện năm năm trước không, nếu như nhớ ra, vậy chứng tỏ cô ấy tiếp cận là có ý đồ, hơn nữa, côấy luôn luôn diễn trò với mình.
Nếu không nhớ ra, vậy chứng minh là có quan hệ "Huyết thống mẹ con"...
Ước Hàn hiểu: "Được, vậy thì để Tiểu Tinh Tinh giữ cô ấy ở lại một đêm."
Đường Triều không nhịn được xen mồm: "Hai ngươi không biết là rất tàn nhẫn sao?"
Anh ta vừa dứt lời, liền gặp phải xem thườngcủa bốn người khác, lập tức bĩu môi, "Làm như tôi chưa nói."
Hoắc Kỷ Thành từ từ nhả ra một vòng khói, tâm tư khó dò.