Mục lục
Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khí thế Tần Lạc rất mạnh mẽ, Đồng Ngữ Phỉ không kìm lòng được co rúm lại, còn không biết sống chết bỏ thêm một câu: “Vốn là thật sao!”

Trong nháy mắt, không khí quanh mình giống như hạ thấp xuống.

Tần Lạc lạnh giọng: “Nếu cô cảm thấy bây giờ tôi sống tốtlà được nhờ sự giúp đỡ của mẹ cô năm đó bán tôi, vậy tôi cũng có thể bắt chước sử dụng ở trên người cô, thế nào? Muốn thử không?”

Đồng Ngữ Phỉ không chút suy nghĩ cự tuyệt: “Em đang tốt lành làm gì phải thử làm chuyện này!”

Truyện cười! Coi cô ta như kẻ ngốc sao?

Cô với Tần Lạc cho đều bây giờ đều là cả hai nhìn ghét nhau, nếu vận mệnh mình nắm giữ trong tay chị ta, vậy nhất định sẽ rất thảm...

Cho nên, cô ta mới không cần đồng ý!

Tần Lạc nở nụ cười: “Tôi đang trưng cầu ý kiến của cô, cô cũng đã không đồng ý, năm đó mẹ cô từng trưng cầu ý kiến của tôi sao? Đồng Ngữ Phỉ, làm người không cần quá ích kỷ!”

Dừng một chút: “Mặt khác xin khuyên cô một câu, tôi đã không phải Tần Lạc năm đó, cuộc sống của tôi do bản thân tôi nắm trong tay, mặc dù tôi cũng không thích có thù tất báo, nhưng người ức hiếp tôi nhiều lần nên nhận được báo ứng thích hợp.”

Đồng Ngữ Phỉ bị cô làm cho một câu cũng không nói lên được, hôm nay đến đây vốn là muốn ầm ĩ long trời lở đất không bỏ qua, kết quả...

“Cút! Không cần xuất hiện ở cửa nhà tôi nữa! Cô không xứng!”

Lạnh lùng lỗ mãng nói những lời này, thì Tần Lạc “Bịch” một cái khép của lại, nên cô đã nói, năm đó mẹ kế đối xử cô như vậy, bây giờ mình chỉ để cho bà ta quét rác ở trên đường cái mà thôi, đã đầy nhân từ với bà ta rồi.

Đồng Ngữ Phỉ tức giận dậm chân ở ngoài cửa, không được! Cô tuyệt đối không thể buông tha Tần Lạc! Dựa vào cái gì chị ta từng trải qua chuyện như vậy còn có thể câu Hoắc Tứ thiếu con cháu nhà giàu có quý tộc?

Quá không công bằng!

****

Sau khi đuổi khách không mời mà đến, một mình Tần Lạc ngơ ngác ngồi ở trên ghế sofa, cô không biết hình dung tâm tình của mìnhthế nào, sáu năm trước lúc mẹ kế ký phần thỏa thuận kia nhất định đã hoàn toàn từ bỏ mình, rốt cuộc bà ta có bao nhiêu chán ghét mình mới có thể ký phần thỏa thuận kia?

Chẳng lẽ bà ta không nghĩ đến một cô gáinhư mình gặp phải cảnh ngộ như thế thì cả đời sau này có thể sẽ bị phá hủy sao?

Ha ha!

Là mình hi vọng hão huyện, cô ở trong lòng bà ta chỉ sợ vẫn là người ngoài không có gì liên quan!

Một khi đã như vậy, bà ta quét rác ở trên đường cái thì mình lại dựa vào cái gì đi thương hại bà ta?

Đang nghĩ ngợi,thì nhận được điện thoại của Hoắc Kỷ Thành: “Anh ở dưới lầu nhà em.”

Tần Lạc nghĩ đến uất ức của mình, bắt nguồn còn không phải là vì người đàn ông này!

Lập tức tức giận nói: “Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh!”

Hoắc Kỷ Thành sửng sốt một giây: “Tiểu Tinh cũng đến đây.”

Thật ra, anh không mang Tiểu Tinh đến, nhưng không nói như vậy, nhất định Tần Lạc sẽ không xuống đây.

Tần Lạc hít hít cái mũi: “Mỗi lần anh chỉ biết dùng chiêu này!”

Hoắc Kỷ Thànhcó chút không hiểu, mình lại trêu chọc cô sao?

Lòng của phụ nữ quả nhiên giống như kim dưới đáy biển, không nắm bắt được...

Năm phút sau, Hoắc Kỷ Thànhchú ý đến hốc mắt Tần Lạc phiếm hồng, chẳng lẽ vừa rồi đã khóc? Rốt cuộc trước khi anh đến ai đã đi tìm cô hả?

Tần Lạc liếc mắt không thấy Tiểu Tinh ở trên xe, không khỏi hỏi: “Tiểu Tinh đâu?”

Dáng vẻ cô lờ mờ làm cho Hoắc Kỷ Thành đau lòng: “Tiểu Tinh ở nhà.”

Tần Lạc lập tức biết mình bị lừa, xoay người muốn đi, lại bị Hoắc Kỷ Thành giữ chặt, “Lạc Lạc, anh không cố ý muốn lừa gạt em, anh không nói như vậy em sẽ xuống sao?”

Tần Lạc buồn bực không thôi: “Lừa chính là lừa, lại còn phân là không cố ý? Hành vi của anh bây giờ theo ý tôi chính là vô cùng xấu xa!”

Hoắc Kỷ Thànhngăncản ở phía trước cô: “Đừng náo loạn, đi ăn cơm trước.”

Tần Lạc tức giận nói: “Ai náo loạn với anh? Muốn ăn cơm tự anh ăn đi!”

Hoắc Kỷ Thành có chút đau đầu: “Lạc Lạc, chúng ta có thể nói chuyện bình thường được không?”

Đáy mắt Tần Lạc lướt qua bi thương: “Có gì để nói? Bây giờ tôi nhìn thấy anh liền ghê tởm! Anh cảm thấy tôi nhìn khuôn mặt anh còn có thể ăn hết cơm sao?”

Hoắc Kỷ Thànhnhíu mày thật chặt, dường như sắp hết kiên nhẫn...

“Lạc Lạc...”

“Đừng gọi thân thiết như vậy! Nếu có thể, tôi tình nguyện chưa bao giờ từng quen anh!”

Bỏ lại những lời này, Tần Lạc xoay người rời đi.

Bây giờ cảm xúc của cô rất tốt, không có cách nào đi ăn cơm cùng với Hoắc Kỷ Thành, cho dù vì lời nói này mà anh không đến tìm mình nữa, cô cũng không hối hận.

Cứ vương vấn không dứt được như vậy, còn không bằng một đao chém sạch!

Như vậy đối với ai cũng tốt!

Lần này Hoắc Kỷ Thành không có tiến lên, mà cau mày nhìn bóng lưng cô dần dần đi xa, trong lòng giống bị hàng vạn băn khoăn quấn quanh...

...

Vài ngày liên tục, Tần Lạc đều một mình ở nhà, Bùi Tử Ninh thỉnh thoảng đến chơi với cô, tình cảm hai người cũng không thuận lợi, ở cùng một chỗ nói không hết đề tài.

“Hoắc Kỷ Thành chưa gọi điện thoại cho cậu hả?”

“Chưa.”

“Các cậu... Thật sự cắt đứt hoàn toàn?”

“Ngày mai mình muốn về Bắc Kinh, như vậy rất tốt.”

“Nhưng... Giữa các cậu còn có ràng buộc! Cậu vứt bỏ Tiểu Tinh đáng yêu như thế sao?”

Tần Lạc chôn đầu ở giữa đầu gối, rầu rĩ nói: “Nếu mình không biết Tiểu Tinh là con mình thì tốt biết bao, mình cũng sẽ không vướng mắc như vậy.”

Bùi Tử Ninh vỗ vỗ vai bạn tốt: “Cuộc sống mà! Luôn luôn có chuyện không như ý, đều sẽ qua đi.”

Tần Lạc ngẩng đầu nhìn về phía bạn tốt: “Không như ý của cậu sẽ qua sao?”

Bùi Tử Ninh cười khổ một tiếng: “Mình từng nghĩ, nếu Trình Nặc cầu hôn mình thì mình sẽ đồng ý, gả ai mà không phải là gả! Chỉ cần anh ta thật lòng tốt với ta, kết hôn với anh ta cũng là một lựa chọn đúng.”

Tần Lạc nhíu mày: “Tử Ninh, cậu thật sự nghĩ thế sao? Mình cảm thấy cậu đang trốn tránh.”

Bùi Tử Ninh tóm lấy tóc: “Trình Nặc quả thật là người đàn ông tốt, mình sợ bỏ lỡ anh ta sẽ không gặp người tốt hơn.”

Tần Lạc kiên quyết nói: “Nhưng cậu không thích anh ta.”

Một lúc lâu sau Bùi Tử Ninh mới mở miệng: “Có thể lâu ngày sinh tình...”

Tần Lạc thở dài: “Cậu với Trình Nặc chỉ được một thời gian ngắn thôi? Lâu ngày sinh tình sao?Cậu vẫn luôn lừa mình dối người! Hôn nhân không có tình yêu duy trì được lâu dài sao?”

Bùi Tử Ninh lắc đầu: “Thôi! Không nghĩ đến vấn đề này, thuận theo tự nhiên đi! Năm mới có vài lần anh ta muốn đến nhà mình đều bị mình lấy các loại lý do cự tuyệt, mình cũng là sợ...”

Tần Lạc nhìn mắt bạn tốt: “Cậu vẫn nên hiểu lòng mìnhnghĩ gì đi!”

Bùi Tử Ninh: “...”

****

Ban đêm, trên weibotrang quảng cáo nào đấy bỗng nhiên xuất hiện một tin tức: Hoắc Tứ thiếu người cầm quyền “Tập đoàn Đế An” sở dĩ cắt đứt tình cảm với con gái thứ hai nhà họ Giang, tất cả đều là bởi vì anh say đắm một người phụ nữ Tần Lạc sáu năm trước bị bán ra nước ngoài.

Người chủ còn nói là theo người biết chuyện lộ ra, chính xác trăm phần trăm!

Lại càng ám chỉ chuyện Tần Lạc bị vạch trần ra ánh sáng trước là thật, chỉ là Hoắc Tứ thiếu giúp cô dọn dẹp chuyện xấu...

Chuyện này đề cập đến Hoắc Tứ thiếu, rất nhanh bạn bè trên mạng bàn bạc thảo luận sôi nổi, mọi người nhao nhao mắng Tần Lạc là tiểu tam không biết xấu hổ.

Hồ ly tinh chen chân vào tình cảm của người khác! Sớm hay muộn phải nhận được báo ứng!

Sáu năm trước đã bị bán ra nước ngoài, kỹ thuật phương diện kianhất định rất cao, nếu không làm sao có thể mê hoặc được Hoắc Tứ thiếu?

Công phu hồ ly tinh rất cao, ngay cả Hoắc Tứ thiếu cũng có thể phục tùng nghe lời như vậy.

...

Nhóm người hậu cung lớn mạnh của Hoắc Kỷ Thành lập tức chuyển dời tất cả cừu hận lên trên người Tần Lạc, cảm thấy cô chính hồ ly tinh hại nước hại dân, căn bản không xứng với nam thần của các cô!

Trên mạng nhắn một câu so với một câu cang cay độc hơn, hoàn toàn biến Tần Lạc trở thành loại phụ nữ này, tất cả ngôn ngữ không chịu nổi cùng nước bẩn đều hắt về phía cô.

Còn có bạn trên mạng ở trên mạng đến chỗ tiểu khu cô ở thịt người, không ít người cầm bút hi-lite chạy đến trước cửa nhà cô viết: “Tiểu tam, tìm chỗ chết đi!”

“Hồ ly tinh, không được làm bẩn nam thần chúng tôi! Cô không xứng!”

Tần Lạc thế nào cũng không ngờ trong một buổi chiều mình lại thành nhân vật phong vân, không cần đoán cô cũng biết ai làm, ngoại trừ Đồng Ngữ Phỉ, đoán chừng cũng chẳng còn ai?

Rất có thể cô ta gây sự, để muốn làm hỏng thanh danh mình.

Ha ha!

Thật có của nàng!

Có nhà không thể trở về cô cũng chỉ có thể ở bệnh viện không ra ngoài, may mắn bên bệnh viện Kiêu Dương giữ bí mật rất tốt, tin tức người bệnh còn chưa bị tiết lộ.

Nhưng cô mới vừa nghĩ như vậy, liền nghe thấy y tá bàn tán ở cửa bệnh viện bị các phóng viên vây quanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK