Mục lục
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhị tẩu?" Tiếng Khương Thư Yểu vang lên bên tai Chu thị.

Chu thị hoàn hồn, hỏi: "Chuyện gì vậy?"

Khương Thư Yểu cất thư đi, nghiêm túc nói: "Chẳng phải hôm qua tẩu nói muốn học nấu ăn sao? Qua một đêm, vẫn còn muốn học chứ?"

Nghĩ đến cảm xúc dâng trào khi vô tình đọc được thư của Lâm thị vừa rồi, Chu thị không chút do dự đáp: "Đương nhiên."

"Tẩu muốn học qua loa hay là học nghiêm túc đây?"

Chu thị đáp: "Ta sẽ nghiêm túc đối đãi chuyện này, dù là học võ hay học nấu ăn, học bất kỳ kỹ nghệ nào cũng không thể chỉ học qua loa được."

Khương Thư Yểu cười: "Vậy thì tốt, muội sẽ dạy tẩu từ cơ bản."

Chu thị hào hứng gật đầu, rồi bình tĩnh lại nói: "Bái sư học nghệ tất phải có lễ tạ ơn thầy, đệ muội xem địa khế cửa tiệm có đủ không? Ta không thể học nghề của muội mà không có gì đáp lễ." Nhà ngoại Khương Thư Yểu giàu có, không thiếu chút bạc lẻ đó, Chu thị có chút lo lắng.

Khương Thư Yểu nghe vậy hơi ngạc nhiên, vừa buồn cười vừa nói: "Làm sao có thể nhận lễ bái sư của tẩu chứ."

Nàng nắm tay Chu thị, nhìn ánh sáng chưa từng có tỏa ra trong mắt bà, dịu dàng nói: "Nhị tẩu, nếu học nấu ăn và vào bếp có thể khiến tẩu vui vẻ, thì điều đó quý giá hơn tiền bạc nhiều lắm, lấy cái đó làm lễ tạ ơn là được rồi."

Chu thị nhìn nàng không nói gì.

Khương Thư Yểu hơi ngượng, tưởng sự dịu dàng vừa rồi của mình chưa đủ, có chút sướt mướt.

Nàng định rút tay lại, nhưng bị Chu thị nắm chặt, kéo mạnh một cái, lôi nàng vào lòng.

201

Chu thị ôm nàng, giọng đầy khí phách hứa hẹn: "Đệ muội yên tâm, ta nhất định sẽ học nấu ăn thật tốt, tuyệt đối không phụ tấm lòng của muội, nếu học không thành, Chu Nhược Ảnh ta sẽ viết tên ngược lại!"

Khương Thư Yểu bị giọng nói lớn của nàng ấy làm cho ù tai, vỗ vỗ lưng nàng ấy: "Cũng không cần như vậy đâu, chủ yếu là học cho vui thôi, nếu học không thành cũng đừng ép mình."

Nàng cố gắng đứng dậy khỏi vòng tay Chu thị, nhưng lại bị Chu thị ấn xuống mạnh mẽ.

"Nhị tẩu?"

Chu thị im lặng vài giây, rồi khẽ nói thêm: "Đệ muội, muội thật tốt, cảm ơn muội."

Rõ ràng chỉ là một câu ngắn ngủi, nhưng Khương Thư Yểu nghe mà lòng se thắt, vòng tay ôm lấy nàng ấy, nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng ấy.

Chu thị lấy lại bình tĩnh, buông tay ra: "Được rồi được rồi, chúng ta bắt đầu học thôi!" Nàng ấy hăng hái, cầm gậy lên, hỏi: "Học cái gì trước?"

"Ừm, học d.a.o công trước đi, tuy tâut cũng không thiếu trù nương phụ việc, nhưng quá trình luyện d.a.o công có thể giúp hiểu rõ hơn về nguyên liệu—"

Chưa nói hết câu, Chu thị đã chống gậy đứng dậy, khập khiễng chạy về phía nhà bếp: "Ta bắt đầu luyện ngay đây!"

Khương Thư Yểu vội vàng đuổi theo phía sau: "Chậm thôi, đừng để bị ngã!"

Hina

Một buổi chiều ồn ào náo động, Chu thị đã làm xáo trộn hết rau củ trong nhà bếp nhỏ, dáng vẻ hăng hái không ngừng này rất giống Tương Dương Bá phu nhân.

Đến tối khi Khương Thư Yểu đã về tam phòng rồi, Chu thị vẫn còn luyện d.a.o công trong nhà bếp nhỏ.

Tạ Lang đi đi lại lại bên ngoài cổng viện, mãi vẫn chưa bước vào trong.

Một nha hoàn đi ngang qua thấy y, vội vàng cung kính hành lễ.

"Thương thế của phu nhân thế nào rồi?" Tạ Lang hỏi.

Dung mạo y tuấn mỹ, tắm trong ánh trăng như tiên giáng trần, nha hoàn không dám ngẩng đầu: "Bẩm lão gia, thương thế của phu nhân đã khá hơn nhiều. Nhưng phu nhân không chịu nằm nghỉ dưỡng thân, mỗi ngày đều phải đi lại đứng ngồi, đại phu khuyên thế nào cũng không nghe."

Tạ Lang nghe vậy, trên mặt nở nụ cười dịu dàng, giọng đầy hoài niệm, thở dài: "Nàng vốn là tính cách như vậy."

Nghĩ đến khoảng cách và xung đột giữa hai người hiện tại, nụ cười trên mặt y cứng đờ lại, hỏi: "Nàng vẫn không cho ta gặp sao?"

Nha hoàn cúi đầu thấp hơn nữa, lo lắng đáp: "Vâng." Tạ Lang là chủ nhân của nhị phòng, muốn vào viện cũng chẳng ai dám ngăn cản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK