Mục lục
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Tuân nhìn vẻ mặt thản nhiên không coi là gì của Khương Thư Yểu, nhất thời tâm trạng phức tạp, hỏi: "Ta có thể xem nàng làm đá như thế nào không?"

"Dĩ nhiên rồi." Khương Thư Yểu không thấy có gì to tát.

Nàng dẫn Tạ Tuân đến phòng chứa củi nhỏ, phòng củi nằm khuất nắng, không gian rộng rãi, vừa vặn thuận tiện để chế tạo nước đá. Trong góc phòng đặt một cái lu đồng lớn, trong lu lại đặt một cái chum, cả hai đều chứa đầy nước.

Khương Thư Yểu vừa làm mẫu, vừa giải thích cho Tạ Tuân. Cho diêm tiêu vào trong lu nước lớn hơn, diêm tiêu gặp nước sẽ hút nhiệt, nước trong chum dần dần ngưng kết thành đá.

Tạ Tuân chăm chú nhìn nàng thao tác, đợi đến khi hiện tượng nước đóng băng kỳ lạ giữa mùa hè xuất hiện, hắn kinh ngạc trợn to mắt, nhìn chằm chằm vào khối băng được tạo ra hồi lâu không nói.

Một lúc sau, hắn mới hoàn hồn khỏi sự kinh ngạc, thu xếp lại tâm trạng, ngẩng đầu nhìn Khương Thư Yểu, ngữ khí kỳ quái: "Nàng chế ra nước đá, chỉ là muốn làm đá bào ăn thôi sao?"

Khương Thư Yểu nghi hoặc nói: "Ơ, còn có thể làm gì ăn nữa?"

Tạ Tuân: "... Thôi vậy." Hắn cảm thấy lời khen ngợi Khương Thư Yểu lúc nãy của mình thật uổng phí, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Cách làm này của nàng thế nào cũng phải được ban thưởng."

Hắn vỗ vỗ đỉnh đầu Khương Thư Yểu, nhìn sắc trời: "Hiện tại cung môn vẫn chưa hạ khóa, ta lập tức tiến cung yết kiến Thái tử."

Khương Thư Yểu không mấy quan tâm đến việc Tạ Tuân nói sẽ xin công cho nàng, dẫu sao việc làm đá trong mắt nàng cũng chẳng có gì to tát, huống hồ xin công chẳng qua cũng chỉ là thưởng chút vàng bạc châu báu, nàng cũng không thiếu.

Nhưng rõ ràng nàng đã đoán sai hướng đi của sự việc, Tạ Tuân trở về tay không.

Khương Thư Yểu vốn không để tâm nay lại bị khơi gợi hứng thú, tò mò không biết Tạ Tuân và Thái tử đã nói những gì, bàn bạc ra kết quả gì, nên khi đêm xuống nằm trên giường, nàng bèn nhắc đến chuyện này.

Tạ Tuân hiểu rõ sự bối rối của nàng, giải thích: "Công lao vẫn nên ghi nhận thì hơn."

Đêm đã tắt đèn, Khương Thư Yểu không nhìn rõ sắc mặt Tạ Tuân, giọng nói của hắn vốn luôn bình thản, lúc này kèm theo câu nói ấy lại có cảm giác cao thâm khó lường.

Khương Thư Yểu không hiểu hỏi: "Ý này là sao?"

Tạ Tuân đáp: "Chỉ là để phòng khi bất trắc mà thôi."

"Nghe chàng nói giống như sau này chúng ta sẽ gây ra rắc rối gì vậy." Khương Thư Yểu lầm bầm.

257

Tạ Tuân khẽ cười, xoay người nhìn nàng.

Vì ánh sáng tối tăm, Tạ Tuân đối diện với Khương Thư Yểu tự nhiên hơn nhiều.

"Không phải chúng ta gây rắc rối, mà là nàng." Tạ Tuân sửa lại, rồi giọng điệu nhuốm vài phần ý cười: "Hóa ra nàng nhìn nhận bản thân như vậy."

"Ta ư?" Khương Thư Yểu không phục: "Ta có thể gây rắc rối gì chứ?"

Hina

Tạ Tuân im lặng một lúc, nói: "Trước đây nàng khuyên nhạc mẫu mở quán ăn, bảo là để khích lệ tinh thần của nhạc mẫu, khiến người sống thoải mái vui vẻ hơn một chút, thực ra không hẳn vậy phải không?"

Khương Thư Yểu lặng đi một thoáng: "Lúc đó ta thật sự nghĩ như vậy."

"Vậy còn bây giờ thì sao?"

Khương Thư Yểu im lặng.

"Theo ta thấy, nàng sẽ không chỉ giới hạn ở việc mở mấy quán ăn và phố ẩm thực đó, nàng muốn làm ăn lớn, đúng không?"

Những lời này khiến Khương Thư Yểu có chút ngạc nhiên, nàng không hiểu sao lại thấy buồn bực khó chịu, lầm bầm: "Ta không rõ. Sao chàng nói như hiểu rõ ta hơn cả bản thân ta vậy?"

Tạ Tuân lại bị giọng điệu than phiền của nàng chọc cười, không phản bác, mà dịu dàng nói: "Không sao đâu, từ từ nghĩ, ngày tháng còn dài. Trước đây ta đã hứa sẽ đồng hành cùng nàng, nên bất kể nàng nghĩ thế nào, cũng không cần lo lắng. Hiện tại phố ẩm thực làm ăn phát đạt, dù sao cũng gây chú ý, sau này nếu phát triển lớn hơn nữa, e là rắc rối sẽ đến."

Khương Thư Yểu cũng hiểu đạo lý này: "Ta hiểu mà, dù sao cũng là chia phần ăn từ tay những người làm nghề ẩm thực khác."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK