Mục lục
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

83

Lần này Lâm Thành muốn đến phủ Tạ Tuân chủ yếu có hai việc: Một là xem rốt cuộc đầu bếp trong phủ Tạ Tuân là thần thánh phương nào, không chỉ nghĩ ra hộp cơm có thể nấu không cần lửa, mà mỗi ngày còn làm món ăn thơm ngon lạ miệng.

Đầu bếp trong phủ hắn ta cũng phải bỏ ra số tiền lớn mới mời được, nghe nói tổ tiên từng làm đầu bếp cho Thái Tổ Hoàng đế, là một trong những người đầu tiên học được cách xào nấu, vậy mà vẫn không bằng đầu bếp nhà Tạ Tuân.

Điểm thứ hai, là đến xem cuộc sống của Tạ Tuân sau khi thành thân ra sao. Hắn ta luôn tò mò không biết sau khi thành thân Tạ Tuân sống có khổ không, đã khó chịu đến mức ruột gan như lửa đốt thì thôi đành đến xem một chút vậy.

Tạ Tuân nghe Lâm Thành nói muốn đến nhà mình, theo phản xạ gật đầu đồng ý, đi được vài bước mới phản ứng lại, không đúng, mình đã thành thân rồi, phải chú ý hơn một chút.

Hắn nói với Lâm Thành: "Huynh đến phủ ta có việc gì sao?"

Lâm Thành mặt dày mày dạn nói: "Không có việc không thể đến ngồi chơi sao?"

Ngày thường Lâm Thành đều đến vào ban ngày, hai người vẽ tranh viết chữ hoặc đến đình uống rượu ngâm thơ, nhưng bây giờ...

Tạ Tuân ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói với Lâm Thành: "Không phải huynh định ở lại dùng bữa tối chứ."

Lâm Thành bị vạch trần tâm tư, ho khan: "Ta cũng lâu rồi không gặp đại ca nhị ca của huynh, còn có bá mẫu nữa, không biết người có khỏe không, hai đứa cháu trai có chăm chỉ học hành không—"

Tạ Tuân lạnh nhạt liếc nhìn hắn ta một cái, Lâm Thành biết mình nói bậy không thể lừa được Tạ Tuân, ngoan ngoãn im lặng.

Tạ Tuân đi nhanh về phía trước, giọng điệu khá bất đắc dĩ: "Ta đã nói rồi, cơm trưa hàng ngày của ta do phu nhân trong nhà làm, huynh có đến thì chúng ta cũng chỉ có thể cùng ăn cơm do nhà bếp lớn nấu thôi."

Lâm Thành thấy giọng điệu hắn thẳng thắn, không giống như đang nói dối, bắt đầu do dự, nói: "Không sao, vốn dĩ ta cũng không phải đến để ăn."

Đến Tạ Quốc Công phủ, hai người lần lượt vào Thính Trúc Viện, ở trong thư phòng một lúc, Tạ Tuân liền sai người bày cơm.

Hina

Lâm Thành ngồi xuống trước bàn, nhìn hạ nhân bày biện, nhất thời có chút căng thẳng.

Cho đến khi thấy bữa tối không khác bữa tối trong phủ mình mấy bày lên bàn, trái tim Lâm Thành vỡ vụn.

Không đúng, chẳng lẽ Tạ Bá Uyên đã dặn dò không để vị đầu bếp kia nấu ăn tối nay? Hay là bữa tối ở Tạ Quốc Công phủ đơn giản, chỉ có bữa trưa mới để đầu bếp nấu?

Lâm Thành suy nghĩ nhanh như chớp, Tạ Tuân làm như không thấy vẻ thất vọng trên mặt hắn ta, cầm đũa lên, nói: "Động đũa đi."

Kể từ lúc không cần lấy lòng Tạ Tuân nữa, Khương Thư Yểu đã không cố ý cùng Tạ Tuân dùng bữa tối. Chỉ khi Tạ Tuân tan làm sớm, vội vã về phủ đúng lúc gặp giờ ăn, Khương Thư Yểu mới tiện thể mời hắn cùng dùng bữa.

Hôm nay hắn về đến viện trực tiếp dẫn Lâm Thành vào thư phòng, không hề đến tiểu viện của Khương Thư Yểu để lộ mặt tạo cảm giác hiện diện, nên chắc chắn là không ăn được bữa tối đích thân Khương Thư Yểu làm rồi.

Hầy, hôm nay tan lam sớm, đáng lẽ hắn có thể kịp giờ ăn, vậy mà bị Lâm Thành phá hỏng mất.

Lâm Thành còn đang suy nghĩ kỹ xem rốt cuộc sai ở đâu thì tiểu tư từ ngoài phòng đi vào đột nhiên cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn ta.

"Gia, phu nhân sai nha hoàn đến hỏi ngài có muốn dùng bữa cùng người không."

Tạ Tuân sững người, Khương Thư Yểu đột nhiên nhớ đến hắn quả là niềm vui bất ngờ.

Hắn chưa kịp trả lời, Bạch Chỉ theo sau tiểu đồng thấy Lâm Thành, vội vàng hành lễ nói: "Phu nhân không biết tam gia có khách, nô tỳ đi bẩm báo ngay."

Tạ Tuân vội vàng ngăn lại: "Khoan đã!"

Bạch Chỉ xoay người, lần nữa hành lễ với Tạ Tuân, chờ đợi chỉ thị.

"Khụ." Tạ Tuân nhận ra mình vừa rồi đột nhiên hét lên tỏ ra quá gấp gáp, vội hạ giọng: "Hôm nay nàng ấy nấu nhiều không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK