Cẩm Tú tất nhiên biết hành động kì quái của cô, lần thứ nhất không sao, lần thứ hai bỏ qua đi, lần thứ ba.....
Nàng đập bàn, đứng phắt dậy, đúng lúc Bình An đang đứng gần... chiều cao.. ừm..
Cẩm Tú phải 1 mét 7, bóng người của nàng che hết ánh nhìn của mọi người sau lưng. Bình An 1 mét 6 chỉ có thể co rúm lại.
Bình An thầm mắng hệ thống:" ngươi rõ ràng bảo nàng đang ngủ" Thì Hồ Lô tức giận bảo:" ngài cũng thấy vậy mà, sao đổ cho tôi"
Cô hít hít cái mũi, mắt phượng của nàng rũ xuống. Nhìn thế nào cũng là cảnh đẹp ý vui. Xuân Ninh cầu trời khấn phật, mong bạn thân tai qua nạn khỏi.
Nhưng chỉ thấy Cẩm Tú nói một câu ngắn gọn:" hâm?"
Bình An :.....
" Chỉ là trời nay đẹp, mát mẻ nên muốn gọi cậu dậy xem" Cẩm Tú từ từ quay ra cửa sổ , ngoài trường như đổ lửa, chẳng có một bóng người, nhìn là biết nóng chảy mỡ. Mát mẻ?
Tự dưng Cẩm Tú nổi lên ý cười, hai mắt híp lại:" được, thế CHÚNG TA ra ngoài cho mát"
Tất cả những người chứng kiến:"...."
Thế là, ngày hôm ấy toàn bộ học sinh đều thấy Ngạo kiều Cẩm Tú dắt theo một bạn học nhỏ sau lưng, nhìn là biết ngay bị ép. Họ thầm than, ở đây cái gì cũng tốt.. còn lại...
Ban đầu, Bình An tưởng nàng định dẫn mình tới nhà vệ sinh, đấm cho cô một trận. Nhưng hoá ra là " đi dạo" thôi. Mặc dù vậy cũng nóng muốn chết, hệ thống thầm cười.
Đang chầm chậm đi, tự dưng Cẩm Tú quay đầu lại, khinh bỉ hỏi:" hôm nay lại ăn khoai ngứa?"
Bình An không cam tâm xấu hổ gật đầu, nhục muốn độn thổ. Hồ Lô lại bất ngờ lẩm bẩm::" hảo cảm..."
------
một lúc sau, cả hai trở về. Cẩm Tú vẫn giữ được dáng vẻ thong thả, tuỳ hứng. Chỉ có Bình An là tu muốn hết chai nước.
Mấy học sinh giỏi vẽ âm thầm nghĩ ra một tấm bảng đề danh hiệu dũng cảm cho cô....
Mà Cẩm Tú hình như không có hứng ngủ nữa, nàng ngồi đó, đưa mắt nhìn từng học sinh. đến lượt ai cũng toát mồ hôi như suối. Nhưng có riêng Bình An vì say mê nghe Xuân Ninh kể chuyện hài quá mà vẫn cười lớn. Khiến cho Cẩm Tú nổi lên tâm tư khác thường.. khoé miệng nhếch lên, hai mắt cong cong... dù vậy, không ai phát hiện ra.