Hồ Lô:…
------
Đồng hồ ma thuật điểm 8 giờ, cùng lúc ấy Bình An đã về lớp. Căn phòng được bày trí theo kiểu cổ điển. Chỗ ngồi từ thấp đến cao và không có khoảng cách.
Mọi học sinh đều mặc áo choàng đỏ đồng đều, bên phải đeo nguy hiệu. Bình An giả vờ bình tĩnh ngồi vào chỗ.
Cô ngồi giữa hai bạn nữ có khuôn mặt giống nhau, chỉ có điều mái tóc vàng của cô gái bên phải cắt ngắn mang theo thời thượng.
Bình An chống tay lên cằm, mắt đảo qua quyển vở của cô gái tóc ngắn. Trên đầu sách là dòng chữ: “ A Linh”. Xem ra hình như là tên thì phải. còn người bên trái là : “ A Lam”
Dưới cô hai dãy là nữ chủ. Nàng ấy hình như ngồi cạnh hai nam chính, người còn lại thì ở vị trí thấp hơn. Mấy tên đó cứ bày trò trêu trọc nữ chủ, quả là dàn harem “ bá đạo” mà cô hay đọc ở kiếp trước.
Bình An chẳng thèm quan tâm, người cô cần công lược ở thế giới này còn chưa thấy. Đâu ra thời gian để ý nàng. Nhưng làm sao để tìm tìm được người đó, Bình An quay sang hỏi hệ thống. Nó nghiền ngẫm đáp: “ ngài chỉ cần tìm một con rắn đen, đồng tử tím. Nó là linh thú của đối tượng”
Bình An đột nhiên chuyện nọ xọ chuyện kia: “ ơ.. vậy ta có linh thú không?”
Hồ Lô nhăn mày, cái miệng chẹp chẹp: “ cái đó sau tôi biết”
Bình An nằm ra bàn, đôi mắt màu cây cỏ rũ xuống. Bàn tay khẽ cựa quậy thì đụng phải A Lam. Cậu ta quay sang, bất lực nhìn cô. Vừa như trách móc, lại chẳng giám lên tiếng. Gia thế của nguyên chủ quá khủng…
Bình An ngồi thẳng người, thành thật nói: “ Ai da, mình xin lỗi”
Dường như rất bất ngờ, A Lam xua xua tay. Giọng nói vài phần trưởng thành: “ a.. không sao., không sao”
A Lam trong lòng khó hiểu, đánh giá Bình AN một lượt.
Từ hồi truyển cấp, A Lam đã ngồi với cô một thời gian dài. Nàng cảm thấy Bình An có vẻ ngoài rất khả ái. Mái tóc bạch kim bồng bềnh như mây trắng, đôi mắt xinh đẹp như thảo nguyên xanh sâu thẳm. So với nàng, da cô trắng hơn nhiều nên thập phần thu hút. Dáng vóc nhỏ nhắn, khi mặc áo choàng bị dài ra một đoạn càng khiến vẻ đáng yêu của cô ấy lộ ra. Giống như… thỏ ngọc..
Nhưng, ngược lại với dung nhan nhỏ nhắn. Cái miệng cô nóng nảy lắm. Tính tình khó chịu sáng nắng chiều mưa, làm gì cũng không quan tâm đến cảm nhận của người khác. Đã thế còn luôn cho mình là đúng rồi ép buộc đối phương phải nhường nhịn. Nhất là kĩ năng ma thuật yếu và dở , kể cả thực hành hay lí thuyết, Bình An thực sự mà nói thì quá ngốc.
Tuần trước, Bình An chưa đợi thầy chỉ dạy đã tự ý sử dụng ma thuật đóng băng. Kết quả cô ấy tự đóng dá mình luôn, phải nghỉ mấy ngày. Chẳng lẽ là bị lạnh đến thay đổi tính nết?
Bỗng, chiếc bút lông của Bình An bị rơi. Cô một tay tì lên bàn, một tay ngắn ngủn nỗ lực với tới. Chỉ cách một chút, nhưng Bình An chỉ chạm đươc vào chứ không thể cầm lên. Bình An tức muốn độn thổ, cô cố cúi thấp người hơn. Nhưng bên sườn mặt bị ghì vào bàn gỗ quá lâu và mạnh gây ra đau mỏi. Hệ thống tự hỏi trên đời này, còn ai vô tích sự hơn Bình An?
Tác giả: Là ngươi đó
Hệ thống:…
A Lam cố nhịn cười, nàng chỉ nghiêng một chút đã dễ dàng lấy được. Đặt vào giữa sách Bình An. Lần thứ hai nàng được nghe cô nói lời thuận tai: “ Cảm ơn cậu!”
A Lam tự nhiên thấy vui vui trong lòng. Môi mỏng nhếch lên như vầng trăng . Cảm thấy Bình AN giống em gái nhỏ
-------
Thống kê nhân vật
Bạch Uyển: nữ chính trong tiểu thuyết
A Linh: bạn cùng bàn với Bình An
A Lam: Bạn cùng bàn với Bình An đồng thời là chị gái sinh đôi của A Linh
Lữ Vân: Trong tương lai sẽ là bạn của Bình An
Lục Dao: Người Bình An phải công lược
-----
Tác giả: Có lẽ mọi người đã hiểu vì sao thế giới này..... rồi chứ. Bình An.. cũng có dàn harem chăng?
Hố Hố, đã tròn 1 tháng mình viết truyện rồi nè. Yêu các đọc giả :>