• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cẩm Tú không nói gì, làm Bình An sợ ơi là sợ. Hệ thống buồn rầu thông báo điểm hảo cảm tụt 4 phần trăm càng khiến cô lo lắng.Trong giờ, Bình An đưa kẹo ngọt hay giả vờ bắt chuyện nàng đều không nhận. Hết cách, Bình An vào thẳng vấn đề:" C..Cẩm Tú.. cậu giận tôi?"

Nàng cười tươi, hơi thở xuân sắc:" tại sao lại giận" Bình An nổi da gà, chắp tay khẩn cầu:" tô.. tôi là người của cậu, đừng giận"

Cẩm Tú:....

Nàng thở dài, tay ngọc lướt qua má rồi lại đến mắt cô. Đồng tử Bình An trong suốt, xinh đẹp như đá quý. Cách môi hồng thuận, khơi gợi lòng người chiếm lấy. Bình An nhan sắc ngọt ngào, dù là nhân vật phụ nhưng nét bút mà tác giả dành cho cô cũng có phần thiên vị.

Nữ chính Cẩm Tú tính tình tuỳ hứng, ngạo kiều lại pha chút bá đạo. Mắt phượng màu hổ phách, tóc đen tôn lên dung nhan quyền lực.

Huệ Phương thanh tú, mang theo gió thu. Ấm áp, tươi đẹp sưởi ấm lòng người. Là ánh trăng tô điểm cho mà đêm tĩnh mịch. Nhẹ nhàng, ôn nhu như suối chảy.

Tất cả đều là con cưng của tác giả.

Cẩm Tú mang theo ma mị:" hửm.... bao lâu" câu nói đầy ẩn ý làm trái tim cô đập nhanh, môi nhỏ lí nhí đáp:" cả..cả đời, đều là của cậu"

Phảng phất trong thanh xuân của nàng bỗng chốc xuất hiện vị ngọt, xoa dịu tâm hồ của kẻ lười biếng. Cẩm Tú bật cười, thực sự cười vì vui vẻ.

Mắt phượng ánh lên yêu kiều, dường như tất cả mọi thứ sa hoa trên đời cộng lại cũng chẳng sánh được với nàng. Bình An hai má hồng hồng, rơi vào mộng ảo,........ cười đáp lại

Cô giáo lật sách:" Bình An trả lời cho tôi câu 2"

Bình An:.... quả này chết chắc rồi TT

--------------------

Thanh xuân nhanh như một cơn gió, thời gian không trờ đợi một ai. Chớp mắt đã gần hết học kì, học sinh trường " Vạn Minh" đang ngày ngày nỗ lực cho kì thì sắp tới.

Bình An và Cẩm Tú không biết cả hai đã vượt qua danh giới bạn bè. Mọi người nhìn vào sẽ nghĩ ngay, đây chính là tình yêu: búp bê của ác nữ hồ li....

Họ không dám kể chuyện linh tinh, thứ nhất đó là vì họ được dạy dỗ như thế và thứ hai là do sợ Cẩm Tú....

----------------------

Tại nhà Bình An

cô nằm gọn trong người Cẩm Tú, mặc nàng nghịch hai búi tóc. Mắt liếc qua từng công thức toán khó hiểu, quay sang hỏi:" cẩm tú, cái này là sao vậy" vì nàng được 9,25 toán đó nha.

Cẩm Tú nhìn quyển vở, ngoài mặt bình thản nhưng trong lòng phát hoảng. N.. nàng có biết đâu, nhưng mắt cô cứ phát sáng chờ đợi, chẳng lẽ bảo không biết

Cẩm Tú giả vờ ho:" thì.. thì là như thế đấy"

Bình An:...?

-------------------

Chuyện ngoài lề

Huệ Phương đang học thì bị Cẩm Tú gọi tới, nàng chỉ vào công thức toán, ngạo kiều ra lệnh:" chỉ tôi "

Huệ Phương:.....

Nữ chủ muốn nói: ta không thể để Bình An biết mình học dốt

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK