• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ Loan trên đường chở về nhà thì nghe tin của Bình An trong lời kể của Hoà Vy. Bộ phim “ đồi sao “ bị quay lén, nàng cũng nên có một phần trách nhiệm.

Đang quay đầu xe , bóng dáng lạ lạ quen quen khiến nàng đành dừng lại.

Bình An thở dài, cô vừa mới từ khách sạn ra đây. Vì nếu ở lại, không gian sẽ thập phần gượng gạo nên Bình An muốn cả hai đều có thời gian để suy ngẫm. Hai mắt cô rũ xuống, trong lòng nao nao khó chịu mà chẳng để ý bên ngoài.

Trời đã xẩm tối, đường xá cũng dần thưa thớt người. Mỹ Loan rời khỏi xe rồi kéo cô vào lề đường khiến Bình An dật thót mình. Đang sợ rằng mình không may gặp phải cướp thì nhận ra Mỹ Loan, Bình An thở phào nhẹ nhõm.

Mỹ Loan tức giận mắng: “ cô có mắt không vậy?”

“ Xi..xin lỗi” thoáng thấy chiếc xe và khuôn mặt khó chịu của nàng, Bình An mới tỉnh ngộ. Cô vội vàng cúi đầu, thẩm thỏm đáp.

Mỹ Loan là người kinh doanh, lăn lộn trong xã hội bao nhiêu năm đương nhiên dễ dàng nhận ra điều bất thường. Nhớ lại tin tức vừa nãy mà Hoà Vy báo cáo, chắc là vì vậy mới ỉu xìu như thế này. Nàng xoa xoa mi tâm, lộn xộn nói: “ đừng lo, chuyện kia đã có người xử lý”

Bình An thoáng ngơ người, hiểu ra rằng nàng đang muốn nói về vụ hồi chiều thì cô cười khổ. Từ lúc đấy đến giờ, Bình An chẳng vui nổi. Chỉ sợ lần này khó mà thân thiết trở lại với Mộc Hoàn.

Đôi khi, cô nghĩ: nếu mình cứ như dáng vẻ vốn có của nữ phụ có phải nàng ấy sẽ không né tránh mình? Lạnh nhạt, ít nói ít cười và âm thầm hỗ trợ nữ chủ…

Bỗng, bụng cô réo lên òng ọc. Mỹ Loan trầm giọng đề nghị : “đi mua gì mà lót dạ” nhưng Bình An lại thật thà đáp: “ t.. tôi không có tiền”

Nhớ tới lần trước, cô cũng mượn tiền mình khiến Mỹ Loan khó hiểu: “ Cô nghèo như thế… đến cái bụng còn không chăm sóc được? “ thì bụng của nàng liền âm ỉ vài tiếng.

Bình An, Mỹ Loan:…..

Vậy mà nói người ta như thật, đương nhiên điều này cô chỉ giám nghĩ trong lòng. Nhưng với kĩ năng thượng thừa của Mỹ Loan, nàng sớm đã biết Bình An đang thầm oán than mình khiến hai má hơi hồng, thẹn quá hoá giận lên tiếng: “ hừ! chỉ là tôi lo làm việc, không có thời gian. Đã thế thì lên xe, chúng ta đi ăn”

Được Bạch Tổng bao nuôi, Bình An có mơ cũng không được. Cô nhìn nàng bằng ánh mắt khϊếp sợ, đang định từ chối thì Mỹ Loan giải thích: “ cô là người của đoàn phim tôi đầu tư, mời một bữa sẽ không thiệt”

Bình An cảm thấy khá đúng, với lại bản thân đói sắp lả rồi. Cô giả vờ miễn cưỡng ngồi lên xe

Hệ Thống: đã nghiện lại còn ngại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK