Nhưng Tố Tố và Mạn Thanh từ đâu xuất hiện, ý tứ muốn tranh dành. Đương nhiên cô không muốn nhường. Mắt ngọc nhắm vào bọn họ.
Mấy học sinh gần đó lại có kịch hay để xem, trận đấu này có vẻ gay cấn đây..
Mãn Thanh lớn giọng:" Chỗ này là của ta" thì Xuân Ninh kiễng chân đáp:" dựa vào đâu chứ?"
Nhỏ vung tay, định tát bạn thân liền bị cô ngăn lại. Mặc dù thấp hơn một chút, nhưng Bình An cũng không tỏ ra yếu thế. vặn tay Mãn Thanh để cảnh cáo khiến á hét lên vì đau.
Tố Tố tự nhiên chen vào, xô Bình An làm cô mất cân bằng. Xuân Ninh đang ôm khay thức ăn , hốt hoảng nhìn.
Tưởng bản thân sắp tiêu, nhưng khi cơ thể sắp ngã lại dựa vào thứ gì rất mềm. Cô ngước lên thì bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Cẩm Tú
Nàng nhẹ nhàng kéo Bình An vào lòng. Thì Thầm gần tai cô:" cậu muốn ngồi đấy?" làm cô bỗng rơi vào mông lung, khẽ lắc đầu. Bình An không muốn nàng bị liên luỵ rồi lại bị phạt.
Cẩm Tú thở dài, nắm tay cô rồi nhìn lũ người kia:" xin lỗi, chỗ này không dành cho kẻ ngốc" rồi ngoắc ngoắc tay, tức khắc có hai học sinh đi tới ngồi vào chỗ trống. Nàng đã can thiệp, ai vẫn nên thuận theo... đừng nói chỉ vì chỗ ăn cơm.
Cẩm Tú bảo Xuân Ninh vào chỗ mình ngồi, khiến cô ấy sốc nặng. Vị trí của nàng là độc nhất, sao mà dám chứ. Nhưng Cẩm Tú ban tặng Xuân Ninh dù muốn hay không cũng phải ngồi. Cô ngượng ngùng làm theo
Còn Bình An lại bị nàng dắt đến phòng hiệu trưởng, cả đường đi cũng không nói gì.
Phòng của người đứng đầu trường đương nhiên rất trang trọng và đẹp, Cẩm Tú muốn cô ăn cơm ở đây nhưng Bình An nào dám . Hiểu ý, nàng nói:" hiệu trưởng không có ở đây" thì cô vẫn chưa có tâm tư động đũa.
Cẩm Tú bỗng lấy khay cơm từ tay cô, đặt xuống rồi múc một thìa chỏ để trước miệng Bình An
Bình An:...
Không còn cách nào khác, cô đành chịu cảnh nữ chủ bón cho mình. Cẩm Tú nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô thì nhếch miệng cười, tay nhéo má Bình An
Hệ thống điên cuồng thông báo:" kí chủ, hảo cảm tăng 5 phần trăm. Ngài đỉnh quá"
Nhưng sự thật chứng minh, cô chẳng làm gì. Lại còn được đút ăn, có phải Cẩm Tú ấm đầu rồi.
Thịt quá nhiều khiến Bình An bật thốt lên:" nước..." nhưng nhớ ra mình đang ngồi cạnh ai thì vội bịt miệng. Cẩm Tú lại bình thản rót từ bình làm mát một cốc nước lạnh, để trước bàn nói cô uống đi
Bình An bị ngạo mạn hồ li chiều chuộng đến sợ hãi, nơm nớm lo âu nuốt từng ngụm. Sau đó ngoan ngoãn ăn tiếp. Mỗi khi có cơm trong miệng, hai má cô phồng phồng giống con sóc. Mắt ngọc híp lại vì ngon. Cẩm Tú thấy thế thì múc thức ăn từ đĩa cô ăn thử... cũng không tệ.
Thế là hộp thức ăn cao cấp bị ném sang một bên, còn khay thức ăn nhỏ bị chén sạch.
----------
Chuyện ngoài lề
Tố Tố lo lắng hỏi: sao chúng ta phải vừa đứng vừa ăn vậy chứ?
Mãn Thanh nghiến răng: còn hỏi