• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ngồi vào bàn, không khí bỗng tràn đầy gượng gạo. vốn dĩ gả con cái cho nhau là quyết định của các vị phụ huynh từ thời còn cùng nhau đi học. vậy mà..

cha mẹ cô vừa ngượng ngùng vừa bất lực, con gái không muốn thì biết làm sao được. mà bên này ông bà thông gia cũng buồn lắm.

còn cô vẫn đang ngắm nhìn nữ chủ, cảm thấy nàng thật xinh đẹp. so với các mỹ nhân kiếp trước cô gặp trên màn ảnh thì nổi bật hơn nhiều.

bỗng cha cô ho một tiếng, cất giọng: " chuyện của hai đứa nhỏ .." thì thấy cánh tay của bình an giơ lên, cô nhẹ nhàng nói: " xin lỗi nhưng .. con không muốn huỷ hôn nữa ạ .."

thấy ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cô bèn bịa đại lí do: " là vì trước đây con suy nghĩ thiếu thấu đáo, làm cha mẹ và hai bác lo lắng. thực sự hiện tại đối với đình ngọc con cảm thấy nàng rất tốt .. nên không cần bàn việc kia đâu ạ.."

đồng tử đình ngọc giao động, đôi bàn tay đặt lên đùi toát mồ hôi.

không nói cũng biết tất cả đều bất ngờ, nhưng vẫn là mẹ đình ngọc tiếp thu nhanh nhất. bà vỗ tay, khuôn mặt buồn bã cũng trở nên tươi rói: " thấy chưa, tôi bảo mà. hai đứa nó là định mệnh, định mệnh không thể tách rời" mấy người còn lại vui không kém, không khí gượng gạo dần tan đi.

cô vẫn chưa tin họ vậy mà không nghi ngờ gì, có lẽ là rất mong hôn ước được giữ lại. mà lúc này hệ thống xuất hiện, nó thông báo: " kí chủ , điểm hảo cảm tăng 5 phần trăm. ngài làm tốt lắm. " bình an rất vui, cô bỗng cảm thấy mình thực sự yêu nữ chính hơn nhiều.

vì để tiện bàn bạc, các vị phụ huynh bảo cả hai lên phòng bình an chơi. cô đồng ý rồi kéo tay đình ngọc. mà nữ chính cũng chẳng phản kháng, ngoan ngoãn để " vợ tương lai " nắm tay. hành động đáng yêu của cả hai lọt vào mắt trưởng bối khiến họ càng khẳng định: chuyện trước kia chắc chắn là mơ.

bình an vừa đi vừa tủm tỉm cười nên đâu có biết bàn tay của đối phương đang dùng lực. chỉ có hệ thống là lảm bẩm một mình: " độ yêu thích tăng 1....." vừa đóng cửa lại, cô nằm ềnh lên giường, thở dài mấy cái. trông chẳng giống dáng vẻ quỳ gối đoan chính của nữ chủ.

Mà Đình Ngọc vừa vui vừa nơm nớm lo sợ. Nàng biết, cô không thích mặc chiếc váy mình tặng sau khi biết chuyện hôn ước, nó luôn nằm ở một xó. Nàng đã từng nghĩ, nếu Bình An mặc nó sẽ có bao nhiêu xinh đẹp. Nhưng hôm nay tận mắt thấy mới biết, giống như công chúa.. dễ thương vô cùng.

------

Đình Ngọc tâm tư: nếu sau này may mắn lấy được em ấy, sẽ mua thật nhiều váy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK