• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vậy chúng ta xin cáo lui. - Thiếu niên Bộ Lĩnh nói, lôi kéo Lạc Phi và Tiểu Cơ Nhi ra ngoài.

Như Hoa đợi lũ trẻ rời phòng, hỏi:

- Trưởng Lão, cụ thể sự việc là sao?

Âu Dạ phất tay tạo nên một kết giới cách âm. Đồng thời ông vận khí thăm dò xung quanh xem để tránh có người nghe lén:

- Ta hi vọng chuyện ta sắp kể trong căn phòng này không lan ra ngoài. Dù sao nó cũng liên quan trực tiếp đến một trong Cửu Đại Gia Tộc của Nhân Tộc.

Lạc Vũ gật đầu:

- Trưởng Lão yên tâm, chúng ta hiểu.

Âu Dạ Trưởng Lão nhẹ nhấp một ngụm trà, bắt đầu kể:

- Chuyện này bắt đầu từ bảy mươi năm trước. Lúc đó trong Thiên Loa Thành còn có một Đinh Gia, là gia tộc phụ thuộc Trần Gia. Các vị đã nghe qua danh tiếng của Đinh Công Trứ bao giờ chưa?

Như Hoa nhíu nhíu mày:

- Ngài nói có phải Thiên Huyền Cốt Thủ Đinh Công Gia chăng?

Âu Dạ xác nhận:

- Đúng, chính là hắn. Năm đó hắn khá nổi tiếng với bộ Công Pháp trấn gia của Đinh Gia là Thiên Huyền Nhất Pháp, công pháp cực hàn. Tuy Thiên Huyền Nhất Pháp chỉ là Công Pháp Trung Phẩm nhưng uy lực khá lớn, tiếp cận Thượng Phẩm. Còn Công Pháp chủ tu làm nên tên tuổi của Trần Gia từ khi mới lập tộc là Hỏa Phần Thiên Pháp, công pháp cực nhiệt. Và theo như ta biết, tất cả cao thủ Trần Gia tu luyện Công Pháp này, đều không sống quá năm mươi tuổi. Vì vậy Trần Gia mới phải cải sang Chân Hỏa Quyết, tuy cũng là Công Pháp Thượng Phẩm nhưng uy lực rõ ràng kém hơn rất nhiều.

Lạc Vũ thở dài:

- Vậy là Trần Gia đã đánh chủ ý lên Đinh Gia.

Âu Dạ Trưởng Lão tiếp tục nói:

- Đúng vậy, mục đích chính của Trần Gia khi thu nạp Đinh Gia về dưới trướng chính là Thiên Huyền Nhất Pháp. Tuy nhiên sau rất nhiều năm nghiên cứu, Trần Gia vẫn không có kết quả gì. Thì ra Đinh Công Trứ đã thay đổi một chút trong bản công pháp nộp lên Trần Gia, phần công pháp đầy đủ hắn giấu vào một mật thất Đinh Gia. Nếu cố ý phá mở cửa mật thất, bản công pháp sẽ tự hủy.

Như Hoa gật gật đầu:

- Đinh Công Gia hẳn là muốn lưu lại một đường cho Đinh Gia, nếu nộp lên bản công pháp đầy đủ sẽ khiến họ lập tức trở thành quân tốt của Trần Gia, không còn giá trị lợi dụng.

Lạc Vũ hỏi:

- Xin hỏi Trưởng Lão, những thông tin này ngài lấy từ đâu vậy.

Âu Dạ đáp:

- Chúng ta đã mất một số tiền lớn để mua thông tin này từ Tin Tặc.

Như Hoa giật mình:

- Là Tin Tặc, chẳng trách. Nghe nói nơi đó nắm tất cả tình báo trong thiên hạ, ngay cả trong Yêu Tộc, Ma Tộc cũng có người của họ. Trong thiên hạ nổi tiếng với Tam Tặc là Tin Tặc, Sơn Tặc và Hải Tặc. Tuy gọi là Tặc nhưng thế lực của họ không hề thua kém bất cứ một Đại Gia Tộc nào trong Cửu Đại Gia Tộc. Bọn họ tự gọi mình là Thủy Tinh Lâu, Sơn Đội và Hải Đoàn, nhưng người trong thiên hạ thì chẳng ai gọi họ như vậy.

Âu Dạ trầm mặc một lúc, rồi nói:

- Nói thật, ta cũng tán thành cách làm của Đinh Công Trứ. Tuy nhiên chính vì bản công pháp đầy đủ đó, đã khiến Đinh Gia mang họa diệt môn. Mười năm trước, Phí lão ma xâm nhập Đinh Gia, tàn sát sạch sẽ, chó gà không tha. Lúc đó, Đinh Bộ Lĩnh mới năm tuổi. Hắn tận mắt chứng kiến Phí Lão Ma đồ sát cả nhà hắn, sau đó Trần Gia xông đến, bảo vệ được tính mạng tiểu tử đó. Tuy nhiên, vô tình chúng ta còn biết được một tin tức khác, thời điểm đó Phí Lão Ma hẳn là đang bị vây trong Tuyệt Tình Cốc!

Lạc Vũ lắc đầu:

- Nhân Tộc các ngươi, bản chất không khác gì Ma Tộc.

Như Hoa trầm mặc. Đấu tranh trong gia tộc, ngoài gia tộc đều đẫm máu. Nàng chỉ không ngờ cú sốc đó đến quá sớm với Bộ Lĩnh. Theo như những gì Âu Dạ Trưởng Lão nói, nàng hiểu, Lạc Vũ cũng hiểu, Trần Gia cố ý thả cho Đinh Bộ Lĩnh một con đường sống, để mở mật thất và lấy được bộ công pháp Thiên Huyền Nhất Pháp bản đầy đủ. Nàng hỏi:

- Vậy tại sao Bộ Lĩnh lại tham gia Kỳ Tuyển Chọn?

Âu Dạ Tưởng Lão đáp:

- Là vì năm đó Bộ Lĩnh bị thương quá nặng, hàn khí ăn vào quá sâu trong cơ thể. Trần Gia ngàn tính vạn tính cũng không ngờ sai lầm ở một bước này. Tuy rằng Bộ Lĩnh cũng là một thiên tài tu luyện, nhưng rất khó sống tiếp. Đặc biệt, theo như thông tin chúng ta nhận được, muốn mở mật thất an toàn phải có tộc nhân trực hệ của Đinh Gia có thuộc tính Băng. Nhưng Bộ Lĩnh chưa đột phá Nhất Trọng Thiên, không thể mở mật thất. Các vị cũng biết cứ năm năm kỳ tuyển chọn diễn ra một lần, mỗi gia tộc, thế lực lớn đều phải cử đi một đứa trẻ có tiềm năng. Trần Gia cũng không ngoại lệ. Trần Gia dự định đẩy hắn đi, tranh thủ cho gia tộc thêm năm năm yên bình. Và quan trọng nhất, Trần Gia sợ.

Lạc Vũ và Như Hoa nhìn nhau. Như Hoa nói:

- Sợ? Sợ một tiểu tử chưa được mười lăm tuổi, còn mang bệnh sắp chết?

- Chính xác. - Âu Dạ Trưởng Lão thở dài - Ba năm trước, một gia tộc cỡ trung là Uyên Gia đã bị Trần Gia tiêu diệt, thu nạp. Hai năm trước, một gia tộc khác là Khổng Gia cũng bị tấn công, hủy diệt. Đỉnh điểm là một năm trước, Kinh gia, một gia tộc với thực lực tiệm cận với Cửu Đại Gia Tộc, cũng có kết cục tương tự. Người đứng sau màn chủ trì ba tràng chiến đấu đó, chính là Bộ Lĩnh.

Như Hoa tròn mắt, miệng há hốc. Lạc Vũ đứng bật dậy. Cả hai đều vô cùng sửng sốt trước thông tin này:

- Chuyện này, là thật sao… Một thiếu niên còn quá nhỏ, sao lại có thể làm được những việc như thế? - Nàng khó tin nói.

- Ta chắc chắn, khi biết được thông tin này ta cũng như hai ngươi vậy. Thế nhưng đây là sự thật. Có Đinh Bộ Lĩnh, không khác gì có trong tay một gia chủ trẻ tuổi của Cửu Đại Gia Tộc. Thứ tiểu tử đó thiếu là thế lực mà thôi. Thậm chí ngay trong Trần Gia, hắn cũng có một chi quân đội riêng chỉ trung thành với hắn. Đối với Trần Gia, hắn, phải chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK