• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người bình thường muốn có sức mạnh thông thiên, đều phải tu luyện. Họ gọi chung là các tu luyện giả. Tu luyện giả muốn mạnh hơn, vậy phải hấp thu Hậu Thiên Khí. Hậu Thiên Khí là một loại năng lượng kỳ lạ tồn tại trong thiên địa. Rất lâu trước đây, mọi người đều tu luyện bằng Tiên Thiên Khí, độ tinh thuần và uy lực lớn hơn Hậu Thiên Khí rất nhiều. Tuy nhiên không hiểu vì sao, Tiên Thiên Khí đã tuyệt tích từ hàng vạn năm trước. Nhân Tộc bắt đầu chuyển sang dùng Hậu Thiên Khí để tu luyện, tuy có phần kém hơn nhưng cũng đành chấp nhận. Theo thời gian Tiên Thiên Khí dần trôi vào quên lãng, mọi người chỉ tu luyện bằng Hậu Thiên Khí và gọi là chung là Khí. Tiên Thiên Khí chỉ còn được biết đến trong các thế lực lớn như Cửu Đại Gia Tộc, và cũng chỉ có họ mới có thể thu được số lượng rất nhỏ Tiên Thiên Khí từ những bảo vật thượng cổ.

Tu luyện nói chung được chia ra làm mười cảnh giới. Đầu tiên chính là Sơ thể, khi đạt đến cảnh giới Sơ Thể Đại Thành có nghĩa là cơ thể của người tu luyện đã có thể chịu đựng được áp lực do Khí tạo ra. Cảnh giới tiếp theo là Nhất Trọng Thiên, tiếp sau đó là Nhị Trọng Thiên, tiếp tục cho đến cao nhất là Cửu Trọng Thiên. Mỗi Trọng Thiên còn phân ra các cấp bậc Thượng, Trung, Hạ giai. Phía sau Cửu Trọng Thiên là cảnh giới trong truyền thuyết Tiên Thiên. Tuy nhiên đó cũng chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, chưa ai trong thời đại này có thể tiến bước lên cảnh giới đó.

Trên thực tế, Sơ Thể cũng không hẳn là một cảnh giới. Đó chỉ là bước đầu tiên phát triển cơ thể để phù hợp với tu luyện. Vì vậy, có nhiều thế lực lớn cũng không chấp nhận Sơ Thể, chỉ công nhận Cửu Trọng Cảnh Giới và Tiên Thiên Cảnh, là Thập Trọng Cảnh Giới.

Tiếp theo cần nói đến thuộc tính của tu luyện giả. Các thuộc tính Ngũ Hành bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Dị Ngũ Hành thì có rất nhiều: Phong, Lôi, Băng, Sương… vô vàn các thuộc tính khác rất phong phú. Mỗi tu luyện giả đều có thuộc tính bẩm sinh của bản thân mình. Khi họ đột phá Sơ Thể tiến giai Nhất Trọng Thiên sẽ tự khám phá ra. Thuộc tính này cũng ảnh hưởng rất lớn đến quá trình tu luyện. Về cơ bản một Hỏa tu luyện giả sẽ tu luyện nhanh gấp hai, ba lần người bình thường khi ở những nơi nhiều Hỏa Khí như miệng núi lửa. Cũng bởi vậy nên Ngũ hành thuộc tính sẽ dễ tu luyện nhất, vì điều kiện tu luyện của họ khá dễ tìm.

Có nhiều luồng ý kiến trái chiều về tư chất của tu luyện giả chịu ảnh hưởng thế nào từ thuộc tính bẩm sinh. Ý kiến được đánh giá chuẩn mực và được sử dụng làm kim chỉ nam cho vấn đề tu luyện chính là: Càng ít thuộc tính càng tốt. Lý do là khi hấp thu Khí vào cơ thể, Khí sẽ chuyển đổi thành thuộc tính của bản thân. Nếu tu luyện giả có quá nhiều thuộc tính sẽ dẫn đến việc phân tán lượng khí tu luyện được, từ đó làm chậm tiến độ thăng cấp. Tuy nhiên cũng có rất nhiều người đồng ý với ý kiến nên có ít nhất hai loại thuộc tính khác nhau, như vậy sẽ phong phú hơn về chiêu thức, cũng như sự kết hợp giữa các thuộc tính cũng đem lại lợi ích rất lớn.

Tu luyện giả để có thể tu luyện được cần có các loại Công Pháp, Công Pháp cũng có phân cấp bậc, thấp nhất là Hạ phẩm, sau đó đến Trung phẩm, Thượng phẩm và cao nhất là Tuyệt Đỉnh Công Pháp. Công Pháp, nói đơn giản, là cách thu nạp và vận hành Khí, cường hóa bản thân. Sự khác biệt trong các cấp bậc Công Pháp là sự mở rộng kinh mạch, sức chứa của cơ thể. Hạ Phẩm Công Pháp mở được chín chính kinh, Trung Phẩm mười, Thượng Phẩm mười một, Tuyệt Phẩm mười hai. Tuy chênh lệch chỉ một đường chính kinh nhưng đừng coi thường sự khác biệt này. Trong giai đoạn đầu tu luyện còn chưa rõ ràng, nhưng càng tu luyện lên cao, sự khác biệt là vô cùng lớn.

Ví dụ cùng ở cảnh giới Ngũ Trọng Thiên Sơ Giai, một người tu luyện Trung Phẩm Công Pháp có thể đánh với hai người Hạ Phẩm Công Pháp. Cảnh giới càng cao ranh giới càng lớn, lên đến Bát Trọng Thiên Sơ Giai thì tu luyện Hạ Phẩm Công Pháp cơ bản chỉ có thể bị Trung Phẩm Công Pháp đồ sát. Tương đương với cấp bậc của Công Pháp là độ khó khi tu luyện, Công Pháp Thượng Phẩm trở lên không phải thiên tài thì căn bản có đọc cũng không hiểu.

Tuy nhiên chỉ Công Pháp là không đủ, cũng như một người có sức mạnh rất lớn nhưng không biết cách đánh đấm, sử dụng vũ khí thì cũng chỉ là bị thịt. Tu luyện giả cần học thứ quan trọng không kém là Chân Kỹ. Chân Kỹ là cách nói chung bao gồm các loại kỹ năng khác nhau như Ấn Kỹ, Bộ Kỹ, Kiếm Kỹ, Thương Kỹ… Chân Kỹ cũng chia ra làm bốn bậc: Hạ, Trung, Thượng, Tuyệt giống với Công Pháp. Chân Kỹ phẩm bậc càng cao uy lực càng mạnh.

Tổng hợp tất cả: Cảnh Giới, Công Pháp, Chân Kỹ chính là thực lực của một tu luyện giả.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hôm nay là Hội Tỷ Võ cấp Gia Tộc một năm một lần trong Ngô Gia Thiên Loa thành, là ngày thi đấu giữa các nhân tài đến từ học viện của Ngô Gia, Thiên Đằng học viện. Các giáo phái và thậm chí là trong dân gian, chỉ cần đăng ký thủ tục đơn giản là có thể lên đài khiêu chiến. Phần thưởng rất hậu hĩnh, kèm với đó là cơ hội được Ngô gia nhìn trúng, mời về gia tộc để bồi dưỡng. Âu Gia và Trần Gia cũng có những Hội Tỷ Võ như vậy, nhưng thời gian tổ chức không giống nhau. Mục tiêu chung Tam đại gia tộc là tìm kiếm nhân tài, nâng cao sức mạnh của mình.

Thị dân nô nức kéo ra Ngô Gia Thành nhưng tuyệt nhiên không có chút hỗn loạn nào. Trị an ở đây rất tốt. Ngoại trừ tổ chức Tỷ Võ, Ngô Gia còn mời đến những người tạp kỹ biểu diễn trên đường nên thu hút rất nhiều thị dân. Đường trong thành rất lớn đủ cho bốn xe ngựa đi song song, thế nhưng hôm nay tất cả đã bị cấm để cho thị dân đi bộ, nhộn nhịp toàn người là người.

Trên trời thỉnh thoảng có từng chiếc xe ngựa bay qua. Những con ngựa này được gọi là Phi Mã, lưng có cánh, toàn thân trắng muốt rất đẹp. Chúng thường được dùng kéo xe để thể hiện sự giàu có và quyền thế. Tùy theo số lượng Phi Mã và tiêu chí khắc trên xe ngựa để phân biệt thân phận của người trong xe.

- Hoa tỷ, thật phiền. Tỷ võ gì chứ, cấm cả Đại Hắc kéo xe. Đệ lại phải gánh đồ. - Lạc Phi đang cõng trên vai một cái bao thật to than thở.

Như Hoa trợn mắt:

- Chả lẽ đệ bắt một người chân yếu tay mềm như ta gánh hả? - Nàng ngắm nghía mấy con Phi Mã trên bầu trời, mắt lấp lánh - Sau này phải bảo Vũ ca mua một cái xe ngựa Phi Mã mới được, đi bộ thế này mệt chết ta.

Lạc Phi tròn mắt nhìn Như Hoa. Lạc Vũ trong suy nghĩ của nó vừa là tên ham chơi lười làm, lại ham cờ bạc, lại còn có cái biệt hiệu vô cùng nổi bật là “Bất thắng tướng quân”. Năm nay nó mới tám tuổi, nhưng từ năm lên năm nó đã cùng Như Hoa duy trì sinh ý Tiểu Tửu Hiên. Lạc thôn trưởng thì như thần long thấy đầu không thấy đuôi, lâu lâu mới về nhà một lần. Hắn đã không giúp đỡ gì lại còn trộm tiền mang đi.

Ngoại trừ một lần Lạc Vũ truyền cho nó bộ công pháp Thần Long Đoạt Pháp, sau đó về cơ bản vấn đề tu luyện hay chữ nghĩa đều là Như Hoa dạy nó. Có lần nó bảo Như Hoa bỏ quách chỗ này đi, vào thành lấy chồng mà ở cho sướng. Lần đó nó bị Như Hoa dạy dỗ một trận thê thảm. Từ đó nó không nói nữa. “Không về trộm tiền là tốt rồi” - Nó thầm nghĩ.

- Con mẹ nó, các ngươi làm gì thế, bỏ ta ra. - Đột nhiên phía trước vang lên tiếng xô xát cãi vã.

- Lạc đại gia, đại gia đã hết tiền rồi. Ngày sau có tiền lại quay lại nhé.

- Phi, các ngươi đợi đó, có ngày ta sẽ thắng đến cái quần cũng ko để lại cho các ngươi.

Lạc Phi ngơ ngác nói:

- Giọng ai quen thế nhỉ? Mụ nó, chạy lẹ đi Hoa tỷ.

- A, Tiểu Phi Phi, Tiểu Hoa Hoa. Các ngươi cũng ở đây à.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK