Công ty Tề Đạt, một trong những công ty nước hoa hợp tác ở Pháp. Mặc dù thời gian ở Pháp cũng không dài nhưng tốc độ phát triển lại cực kì nhanh. Dưới tình huống mọi người chưa biết được hết đã chiếm được ba mươi lăm phần trăm cổ phần giới nước hoa ở Pháp, con số định mức đó cực kì lớn.
Sau khi lực lượng công ty Tề Đạt mới xuất hiện, rất nhanh ở Pháp phát triển thương hiệu, trên thị trường Pháp chiếm nhỏ nhoi. Trong giới thương nghiệp cận đại Pháp cũng là một truyền kỳ.
Chuyện hợp tác là công ty Tề Đạt đặc biệt phái quản lý đi Ám Kim Mai Côi tìm Dương Hiểu Đồng trao đổi, nguyên nhân đáp ứng không phải nhìn trúng công ty Tề Đạt, mà do nhìn trúng thành ý hợp tác của bọn họ.
Bởi vì cùng lúc có rất nhiều công ty mời cô hợp tác, tuyệt đối không chỉ có công ty họ. Nhưng những công ty khác phần lớn đều gửi qua điện bưu hoặc dùng phương thức gọi điện thoại dò hỏi mình có muốn hợp tác hay không? Nếu bọn họ phái người qua đây trao đổi, mà dưới tình huống công ty Tề Đạt hoàn toàn không biết ý nghĩ của cô đã phái người qua đây trực tiếp hỏi.
So sánh với nhau, thành ý này không thể nghi ngờ mạnh hơn nhiều. Dương Hiểu Đồng coi trọng chính là phần thành ý này. Ở trong mắt của cô, thành ý là một chuyện hết sức quan trọng, chỉ cần có tâm, vô luận là chuyện gì cũng có thể làm tốt.
“Một lát nữa em đi bàn chuyện làm ăn, anh ở bên ngoài chờ em!” Trương Doãn Kiệt cười nói, hắn cũng không phải loại người có chủ nghĩa đàn ông là lớn nhất, sự nghiệp của Hiểu Đồng thành công hắn cũng thay cô cao hứng.
Nghe hắn nói, Dương Hiểu Đồng lại lắc đầu: “Anh vào cùng em đi, không có vấn đề gì đâu.” Trong suy nghĩ của cô, hiện tại của cô là của Trương Doãn Kiệt, không có gì khác nhau.
“Ha ha, anh chờ ở bên ngoài là được, anh cũng không hiểu rõ tình hình Ám Kim Mai Côi.” Trương Doãn Kiệt cười nói.
Thấy vậy, Dương Hiểu Đồng cũng không nói gì thêm, chỉ nói: “Doãn Kiệt, ở Pháp anh có người quen không?”
“Có ah!” Trương Doãn Kiệt gật đầu, hơi nghi hoặc nhìn Dương Hiểu Đồng, không biết cô có ý gì.
“Giúp em tra một chuyện, chị của em – Diệc Đồng ở Pháp từng gặp gỡ qua người đàn ông nào, có thể có chút khó khăn, tra không được thì thôi.” Dương Hiểu Đồng giải thích, cô không muốn tạo áp lực cho Trương Doãn Kiệt, chỉ thuận miệng nói, dù sao lấy thực lực Diệc gia muốn giấu giếm chuyện gì thì rất khó điều tra ra.
Nếu thực sự không được, để Du Du lại lần nữa xuất mã, dù sao chuyện phá giải cũng không phải lần đầu tiên Du Du làm.
“Được.” Trương Doãn Kiệt cũng không hỏi nguyên nhân, mà trực tiếp đáp ứng, có đôi khi không phải mỗi chuyện đều cần hỏi nguyên nhân.
Lái xe Lincoln dài, không bao lâu hai người đã tới cửa công ty Tề Đạt, mặc dù sáng sớm nhưng đã có không ít người, mà xe Lincoln dài càng hấp dẫn ánh mắt của mọi người, có người còn cầm di động quay chụp.
Sau khi hai người xuống xe, tài xế đưa xe ra bãi đỗ xe. Sau khi xuống xe hai người lập tức trở thành tiêu điểm, trai tài gái sắc, hơn nữa khí chất đó vừa nhìn cũng không phải người bình thường. Mặc dù ở trước mặt hai người không có nhiều người bàn luận nhưng hai người đi rồi thì trở thành chủ đề mọi người bàn luận.
Tới công ty Tề Đạt, Trương Doãn Kiệt và Dương Hiểu Đồng tách ra. Dương Hiểu Đồng thì tự mình tới phòng làm việc của tổng giám đốc. Bởi vì đã chào hỏi từ trước, Dương Hiểu Đồng không gặp phải ngăn cản gì mà tới đó rất thuận lợi.
Dương Hiểu Đồng vốn cho rằng mình sẽ gặp mặt người ngoại quốc, không ngờ lại nhìn thấy người cùng nước.
“Dương tiểu thư, thật hân hạnh được gặp cô, tôi là Nhâm Thụy Ninh, là tổng giám đốc công ty Tề Đạt.” Nhâm Thụy Ninh đưa tay ra, nụ cười của hắn rất khiêm tốn, vừa tôn trọng địa vị Dương Hiểu Đồng đồng thời cũng không giảm địa vị của mình.
Hai người bắt tay rồi thả ra ngay, rất hợp lễ, thiện cảm của Dương Hiểu Đồng đối với Nhâm Thụy Ninh cũng tăng lên không ít.
“Xin chào.”
Hai người chào hỏi lẫn nhau sau đó ngồi trên sô pha vào vấn đề chính, hai người không phải người thích lãng phí thời gian, đương nhiên đi thẳng vào vấn đề.
“Rất vinh hạnh lần này quý công ty lựa chọn hợp tác với chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ không để cho cô thất vọng.” Lúc Nhâm Thụy Ninh nói rất tự tin, hiển nhiên với thực lực công ty hắn, hắn có lòng tin rất mạnh.
Trong mắt Dương Hiểu Đồng nhiều hơn mấy phần tán thưởng, cô không thích người cuồng vọng tự đại, cũng không thích người quá khiêm tốn, từ lúc vừa mới tiếp xúc, Nhâm Thụy Ninh biểu hiện rất khiêm tốn nhưng khi đề cập đến công ty hắn lại rất có lòng tin, điều này khiến cô tăng thêm không ít lòng tin với người hợp tác.
Dù sao nếu ở phương diện này cũng không có lòng tin thì còn năng lực gì khiến đối phương tin công ty của ngươi.
“Tôi cũng tin thực lực của quý công ty, trong nhiều công ty muốn hợp tác, chúng tôi chọn quý công ty cũng bởi vì nhìn trúng quý thành ý của công ty. Tôi hi vọng trong quá trình hợp tác sắp tới, các ngươi cũng có thể dùng thành ý như vậy để hợp tác, đương nhiên, Ám Kim Mai Côi cũng như vậy.” Dương Hiểu Đồng nói chuyện không hề có chút sợ hãi, hiển nhiên trong hơn một năm lịch lãm này, cô đã quen với trường hợp như vậy, có thể nói khí thế mười phần.
Nhâm Thụy Ninh gật đầu: “Đây là điều tất nhiên.” Lúc hắn nghe thấy lời nói của cô không khỏi quan sát Dương Hiểu Đồng thêm mấy lần nhưng loại quan sát đó thuần túy là hiếu kỳ và bội phục, không có nhân tố khác ở trong đó, cho nên cũng không khiến người phản cảm.
Hắn đã sớm nghe nói qua đại danh của Dương Hiểu Đồng, từ sau khi Ám Kim Mai Côi xuất hiện, tên tuổi của cô đã rất nổi tiếng ở quốc tế, một vị thần bỗng dưng xuất thế trên thế giới, hơn nữa trong một năm ngắn ngủi đã xây dựng được tòa thành thương nghiệp chỉ thuộc về cô, lũng đoạn phương diện làm ăn đó. Những người khác cho dù mơ ước, phái gián điệp vẫn không thu được bất kỳ tin tức nào, thực lực như vậy thực sự có chút khủng bố.
Trong cùng một lúc, có quá nhiều công ty muốn hợp tác với Ám Kim Mai Côi đại công ty, vô luận là Chanel hay LV, các công ty đều muốn hợp tác với Ám Kim Mai Côi, một khi hợp tác sẽ cực kì có lợi cho việc buôn bán của họ.
Dù sao trong khối đồ trang điểm, trang phục và trang sức, Ám Kim Mai Côi đều dính dáng tới, kia một con rồng phục vụ không thể nghi ngờ sẽ kéo một lượng lớn sinh ý, ai cũng có thể nhìn rõ lợi ích trong đó. Công ty nước hoa Tề Đạt cũng có thể qua con đường tiêu thụ như vậy nhanh chóng phát triển.
Lúc đó có rất nhiều công ty đưa ra lời mời hợp tác, mặc dù công ty bọn họ không tệ nhưng so với công ty lớn như Big Mac vẫn có chênh lệch không nhỏ, cho nên cái này phải sử dụng kế, dù kết quả thế nào, hắn đều lấy ra trăm phần trăm thành ý, chỉ cần có một phần trăm cơ hội hắn sẽ không buông tha.
Cũng chính vì điểm này, hắn thắng, Dương Hiểu Đồng đáp ứng hợp tác với hắn, không thể nghi ngờ đây là thành tích vang dội nhất từ khi hắn quản lí công ty! Công ty Tề Đạt rất khả năng vì kỳ ngộ lần này mà tiến lên một giai đoạn mới.
“Tôi định ra kế hoạch hợp tác là như vậy, tất cả vấn đề Ám Kim Mai Côi phát triển ở Pháp giao cho Tề Đạt giải quyết, bao gồm đưa ra thị trường, chờ một chút, Ám Kim Mai Côi tiêu thụ phục vụ nước hoa bán ra hoàn toàn là nước hoa của Tề Đạt, sau đó thu hoạch chúng tôi chia đều năm năm thế nào?”
Hắn biết công ty như Ám Kim Mai Côi, hắn phải xuất ra thành ý tuyệt đối, lấy tư thái thấp đến đàm phán, dù sao bọn họ rất cần Ám Kim Mai Côi kéo sinh ý bọn họ lên, còn Ám Kim Mai Côi lại không cần bọn họ đến kéo sinh ý.
Có thể hợp tác là bởi vì Ám Kim Mai Côi ở nước ngoài còn quá nhỏ bé, trong khoảng thời gian ngắn muốn tiến công vào thị trường nước ngoài có phần hơi khó. Mà lúc này công ty Tề Đạt của bọn họ có thể tác dụng ở nơi này, tương lai sau này một khi Ám Kim Mai Côi cắm rễ, tác dụng của bọn họ sẽ là có cũng được mà không có cũng không sao.
Phân chia tỉ lệ như vậy thì quá bất công với Công ty Tề Đạt. Công ty Tề Đạt hoàn toàn không chiếm được lợi nhuận từ Ám Kim Mai Côi, ngược lại lợi nhuận nước hoa từ Tề Đạt, Ám Kim Mai Côi lại chiếm năm phần trăm.
Hợp tác như vậy, Ám Kim Mai Côi không hề có chút tổn thất nào, mà nước hoa Tề Đạt thì lại phải đầu tư một thời gian dài, trong khoảng thời gian ngắn lợi nhuận sẽ không lớn. Nhưng một thời gian dài sau đó là một người làm ăn đều biết bọn họ sẽ đạt được lợi nhuận tuyệt đối không ít.
Dù sao mỗi ngày số lượng buôn bán của Ám Kim Mai Côi chắc chắn rất khủng bố. Nếu như bọn họ lấy nước hoa Tề Đạt làm sản phẩm chính, khách hàng bình thường căn bản sẽ không chú ý, dù sao Ám Kim Mai Côi giúp các cô gái trang điểm làm đẹp, nước hoa hương ngào ngạt chỉ là chuyện dệt hoa trên gấm cho bọn họ, ai sẽ đi tính toán chiêu bài nước hoa?
Mà sau khi có thói quen nước hoa như vậy kéo theo lượng tiêu thụ sẽ cực kỳ khủng bố.
Tề Đạt không phải nhãn hiệu Chanel có thương hiệu lâu đời, tuy chất lượng nước hoa của bọn họ tốt nhưng lại không có tích lũy nhiều năm, cho dù chất lượng tốt, không có tên tuổi cũng vô ích, rất nhiều kẻ có tiền để ý không phải mùi hương có tốt không, thành phần có phải thuần thiên nhiên hay không, mà bọn họ càng để ý tên tuổi nhãn hiệu, bởi vì điều đó có thể thể hiện phẩm vị của bọn họ.
Nhưng dựa vào Ám Kim Mai Côi tuyên truyền, bọn họ có lòng tin khiến con đường thành danh của Tề Đạt rút ngắn hơn phân nửa thời gian.
Nghe anh tôi nói, Dương Hiểu Đồng gật đầu, lần này hợp tác mục đích chính vì để Tề Đạt khiến Ám Kim Mai Côi phát triển một trụ sở ở Pháp, vì sao không chọn các công ty lớn hợp tác, đó là do những công ty lớn kia ỷ vào danh tiếng của mình, lúc đàm phán nhất định sẽ muốn mình chiếm trước lợi ích, thậm chí còn muốn áp đảo bọn họ, đây không phải điều Dương Hiểu Đồng muốn nhìn thấy.
Ám Kim Mai Côi của căn bản không cần phụ thuộc vào tên tuổi của các công ty lớn đó, cho nên cô chưa từng nghĩ muốn hợp tác với những công ty lớn kia. Đối với suy nghĩ đầu tư lâu dài Nhâm Thụy Ninh cô có thể hiểu, chia tỉ lệ phần trăm năm năm lại càng khiến cô không có bất cứ lý do nào để cự tuyệt.
Có thể nói anh tôi nghĩ rất chu toàn, chỉ cần không phải muốn áp đảo bọn họ một bậc, cô Dương Hiểu Đồng cng không ngại giúp đỡ công ty Tề Đạt đánh ra một phen, bởi vì việc làm ăn của bọn họ cũng không có chỗ xung đột.
Ám Kim Mai Côi không bán nước hoa, thêm vào một khối đó sẽ khiến phạm vi tiêu thụ của Ám Kim Mai Côi lớn thêm.
“Có thể.” Dương Hiểu Đồng gật đầu đáp ứng: “Về phần chi tiết cụ thể, chúng tôi…” Dương Hiểu Đồng và Nhâm Thụy Ninh tỉ mỉ nói chuyện, toàn bộ lợi ích, quan hệ đã quyết định xong, nhưng rốt cuộc Ám Kim Mai Côi sẽ bước ra thể giới thế nào, trong đó có liên đới tới rất nhiều thứ, cần thảo luận thật kĩ một phen.
Dù sao đó là sự nghiệp của mình, thái độ Dương Hiểu Đồng rất nghiêm túc, cô sẽ không để Ám Kim Mai Côi xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai đều là nhân tài giới thương nghiệp, rất nhiều ý nghĩ chỉ cần một người mở miệng nhắc tới người kia có thể nhanh chóng hiểu được. Khi người tôi nghiêm túc với một việc, thời gian luôn trôi qua rất nhanh, đợi tới lúc thư ký mang ly cà phê thứ năm vào, rốt cuộc cuộc đàm luận của hai người mới ngừng lại.
Dương Hiểu Đồng nở nụ cười hài lòng, mặc dù thời gian không ngắn nhưng cũng đã thương lượng rõ ràng thỏa đáng các bước phát triển của Ám Kim Mai Côi, càng thương lượng với Nhâm Thụy Ninh, Dương Hiểu Đồng càng phát hiện tâm tư Nhâm Thụy Ninh rất kín đáo cùng với ý nghĩ phát đạt.
Rất nhiều chi tiết nhỏ cùng với một vài chuyện sau khi khai trương công ty có thể xuất hiện các khả năng mang đến ảnh hưởng anh tôi đều nhất nhất nghĩ đến, ngay cả Dương Hiểu Đồng cũng phải bội phục, cô càng thêm có lòng tin đối với việc hợp tác với họ.
Mà Nhâm Thụy Ninh cũng hết sức khiếp sợ, trước đây dù nhiều lần nghe nói tới tên Dương Hiểu Đồng. Nhưng dù sao chưa chính thức tiếp xúc, những cô gái anh tôi quen biết nhìn thì đẹp nhưng đều chỉ là bình hoa, phụ nữ đẹp lại có thể làm việc rất ít. Mà Dương Hiểu Đồng lại cực kì xinh đẹp, đầu óc buôn bán cũng khiến mọi người hết sức thán phục.
Cô cũng không keo kiệt như các cô gái bình thường, đối với một số chuyện còn phóng khoáng hơn cả đàn ông, cô hào phóng đối với nhân viên quả thực ngoài dự đoán của hắn, qua lần nói chuyện này hắn mới hiểu được vì sao nhân viên Ám Kim Mai Côi đều ra sức làm việc vì cô, nếu hắn là nhân viên của cô sợ rằng cũng sẽ như vậy.
Nói chuyện với phụ nữ phóng khoáng như vậy là một chuyện rất thoải mái, ngắn ngủi vài tiếng đồng hồ, hai người đã có thiện cảm không nhỏ với đối phương, đương nhiên, chỉ giới hạn trên phương diện làm ăn.
“Hợp tác vui vẻ ^^”
Hai người đứng lên, bắt tay nhau, trên mặt nở nụ cười chiến thắng, bọn họ tin lần này hợp tác nhất định có thể thành công.
Nhâm Thụy Ninh luôn nói muốn tận lực làm chủ địa phương, buổi tối mời Dương Hiểu Đồng ăn cơm, thấy Nhâm Thụy Ninh nhiệt tình như vậy, Dương Hiểu Đồng cũng không tiện từ chối, chỉ nói muốn đến cùng Trương Doãn Kiệt, đương nhiên Nhâm Thụy Ninh sẽ không cự tuyệt.
Nhâm Thụy Ninh tự mình đưa Dương Hiểu Đồng đến cửa. Dương Hiểu Đồng nhìn thấy Trương Doãn Kiệt trong đại sảnh. Cô nói tạm biệt với Nhâm Thụy Ninh, sau đó cùng về khách sạn với Trương Doãn Kiệt.
Đợi tới lúc hai người về đến khách sạn đã là buổi trưa, Dương Hiểu Đồng và Nhâm Thụy Ninh nói chuyện hơn ba giờ, phòng ăn sáu sao so với một vài phòng ăn nổi tiếng cũng không khác nhau lắm.
Trong phòng.
“Việc hợp tác thế nào?” Trương Doãn Kiệt ôn nhu hỏi, trong lúc Dương Hiểu Đồng làm việc, anh cũng không hề nhàn rỗi, đang giúp cô hỏi thăm chuyện kia.
Dương Hiểu Đồng cười gật đầu: “Không tệ, lần này em đã không nhìn lầm. Người tên Nhâm Thụy Ninh là một đối tượng đáng hợp tác. Thành tựu hiện tại của anh tôi đã không đơn giản, nếu không phải thời gian thành lập công ty Tề Đạt ngắn, thành tựu của anh tôi tuyệt đối không chỉ có thế. Em có dự cảm, không lâu sau anh tôi nhất định có thể đứng độ cao cao hơn.” Ở phương diện này, Dương Hiểu Đồng nhìn người rất chuẩn xác.
Nghe cô nói, Trương Doãn Kiệt chợt nhíu mày nói: “Rất ít khi thấy em tán thưởng một người như thế.”
“Ha ha, bởi vì trên phương diện thương nghiệp anh ta thực sự rất có thiên phú.” Dương Hiểu Đồng không keo kiệt tán thưởng người khác.
Thấy vậy, Trương Doãn Kiệt cũng cười, thật lòng cảm thấy hài lòng thay Dương Hiểu Đồng, có đối tượng hợp tác tốt sẽ cung cấp trợ lực rất lớn cho sự nghiệp của Hiểu Đồng: “Vậy thì tốt, như vậy em cũng có thể yên tâm hơn.”
“Đúng vậy.” Dương Hiểu Đồng cười.
“Đúng rồi, hôm nay chuyện em muốn anh tìm hiểu đã điều tra ra được vài thứ.”
“Nhanh như vậy?” Dương Hiểu Đồng có chút kinh ngạc, lấy thủ đoạn bảo mật của Diệc gia, chuyện đó đặc biệt khó tra ra. Cô hiểu cá tính Diệc Đồng, sau khi chị ấy trở về không nói chuyện này cho bất luận kẻ nào, rất rõ ràng chị ấy không muốn người khác biết, như vậy chị ấy nhất định sẽ nghĩ biện pháp giấu giếm chuyện đó, mà Doãn Kiệt lại có thể nhanh như vậy tra ra được?
Thấy Dương Hiểu Đồng kinh ngạc như thế, Trương Doãn Kiệt hiểu suy nghĩ của cô nên giải thích: “Ừ, vốn không dễ như vậy, nhưng anh quen một người bạn vừa lúc biết một chút về chuyện đó, cho nên đã nói cho anh biết.” Kỳ thực, cho dù bằng hữu không biết, qua mạng lưới tình báo của anh cũng có thể tra được.
Rất nhiều thực lực che giấu anh chưa dùng, vì anh không có thói quen bộc lộ lá bài tẩy của mình ra. Chỉ có điều đối với Dương Hiểu Đồng hắn lại không có ý nghĩ muốn ẩn giấu, bởi Hiểu Đồng là người hắn muốn ở cùng cả đời, cho nên không hy vọng giữa hai người có bí mật gì.
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu nói: “Hóa ra là như vậy, thật khéo, đúng rồi, rốt cuộc chị của em đã gặp gỡ ai?”
“Nghe nói thời gian chị em ở Pháp, từng gặp gỡ một người đàn ông tên là Nhâm Thụy Ninh, lúc trước hai người rất hạnh phúc, chỉ có điều cuối cùng lại chia tay, sau chuyện đó chị em trở lại Trung Quốc. Rốt cuộc lúc đó xảy ra chuyện gì anh cũng không rõ lắm.” Trương Doãn Kiệt nói chuyện mình biết ra.
Trong lúc đó sự tình không biết cũng là chuyện rất bình thường, có người nào hội chuyên chú cho bọn hắn gặp gỡ trong lúc sở chuyện đã xảy ra?
“Nhâm Thụy Ninh?” Dương Hiểu Đồng kinh ngạc hô, trước đó cô vẫn luôn phỏng đoán có phải Diệc Đồng thích người ngoại quốc hay không, nhưng dù thế nào thì cô cũng không ngờ người Diệc Đồng gặp gỡ chính là đối tượng hợp tác của cô Nhâm Thụy Ninh.
“Em quen?” Trương Doãn Kiệt thấy bộ dáng kinh ngạc đó của Dương Hiểu Đồng hỏi ngược lại. Anh chỉ biết Dương Hiểu Đồng muốn thương lượng kế hoạch hợp tác với ông chủ công ty Tề Đạt. Nhưng ông chủ công ty Tề Đạt là ai anh lại không biết, Dương Hiểu Đồng cũng không nói tên Nhâm Thụy Ninh.
“Hôm nay đối tượng em đi nói chuyện hợp tác chính là Nhâm Thụy Ninh. Buổi tối anh tôi còn muốn anh và em cùng nhau ăn cơm, không ngờ thế giới này lại nhỏ như vậy, ngày đầu tiên đã gặp được người mình muốn tìm.”
Trương Doãn Kiệt cười khẽ, điều này quả thật hơi trùng hợp, lúc trước Hiểu Đồng đã nói với anh lần này tới Pháp không chỉ muốn nói chuyện hợp tác, cô còn muốn làm một chuyện vì chị cô, chắc chính là chuyện này rồi.
Sau bữa cơm trưa, hai người nghỉ ngơi trong phòng một lát sau đó lại ra ngoài. Pháp lớn như vậy, nơi có thể vui chơi có rất nhiều, hai người cũng không cảm thấy mệt, cho nên sẽ không ngốc ở trong phòng nghỉ ngơi.
Tới tận tối khi Nhâm Thụy Ninh gọi điện thoại, hai người mới ngừng đi chơi, lái xe tới nhà hàng Nhâm Thụy Ninh mời khách.
Nhà hàng Chery Pháp.
Phong cách ưu nhã yên tĩnh quý tộc, ánh mắt đầu tiên khi Dương Hiểu Đồng nhìn thấy sảnh ăn lập tức có cảm giác này, nhìn bộ dáng này cũng biết đây là nhà hàng đẳng cấp ở Pháp, kéo Trương Doãn Kiệt đi vào, nhân viên phục vụ mặc âu phục tươi cười mở cửa giúp hai người.
Đi vào lập tức nhìn thấy Nhâm Thụy Ninh, bởi vì toàn bộ phòng ăn trừ Nhâm Thụy Ninh thì chỉ có nhân viên phục vụ, rất hiển nhiên, vì mời bọn họ ăn cơm, Nhâm Thụy Ninh đã bao toàn bộ phòng ăn.
Đối với với chuyện này hai người chỉ cười cười rồi đi tới ngồi đối diện Nhâm Thụy Ninh.
“Đây là bạn trai của tôi – Trương Doãn Kiệt.”
Dương Hiểu Đồng cười giới thiệu với Nhâm Thụy Ninh, rồi quay sang phía Trương Doãn Kiệt nói: “Đây là đối tác của em – Nhâm Thụy Ninh.”
“Rất hân hạnh được biết anh.” Hai người nhìn nhau cười, bắt tay nhau sau đó ngồi xuống.
Nhâm Thụy Ninh nhìn kỳ thực rất có phong vị đàn ông trưởng thành, tự tin mà đường hoàng, trên người của hắn có thể cảm nhận được hai chữ nội liễm, khuôn mặt hình dáng rất sâu sắc, nhìn qua khuôn mặt cũng là một người đàn ông anh tuấn.
Diệc Đồng gặp gỡ hắn cũng không khiến người khó tiếp nhận, sau khi biết Diệc Đồng gặp gỡ đối tượng là Nhâm Thụy Ninh, Dương Hiểu Đồng để cho Du Du giúp cô tìm kiếm tư liệu sinh hoạt cá nhân của Nhâm Thụy Ninh.
Mặc dù đang hợp tác với Nhâm Thụy Ninh, trước đó đã xem qua tài liệu của hắn, nhưng lúc đó trong tài liệu toàn bộ đều về sự nghiệp Nhâm Thụy Ninh, những phương diện khác thì không hề liên quan đến, hai thứ đó không giống nhau.
Chỉ có điều sau khi Dương Hiểu Đồng nhìn tư liệu cuộc Nhâm Thụy Ninh, biết cuộc sống Nhâm Thụy Ninh rất yên bình, hoàn toàn không có tin xấu hay scandal tình yêu gì đó, nhìn thấy điểm này khiến Dương Hiểu Đồng yên tâm không ít, ánh mắt Diệc Đồng sao có thể kém chứ.
Ăn cơm rất dễ thu ngắn khoảng cách giữa hai bên, ba người trò chuyện một chút quan hệ đã gần gũi hơn không ít, vốn còn chút ước thúc cũng đã biến mất, dù sao ở các phương diện ba người đều là người rất ưu tú, đề nói chuyện cũng đều có ý kiến giống nhau.
Thấy không sai biệt lắm, Dương Hiểu Đồng mở miệng nói: “Nhâm tiên sinh, tôi có chuyện muốn hỏi anh.”
Nhâm Thụy Ninh lại khoát tôiy chặn lại nói: “Có chuyện gì trực tiếp hỏi đi, tôi nhất định biết gì nói đó, cũng không nên gọi tôi Nhâm tiên sinh, gọi tôi Thụy Ninh là được, chúng tôi đã là bằng hữu đúng không?”
Dương Hiểu Đồng cũng không câu nệ lập tức nói: “Đương nhiên, vậy anh cũng gọi tôi Hiểu Đồng là được, Thụy Ninh, tôi hỏi anh một vấn đề hơi riêng tư, hi vọng anh đừng trách.”
“Ừ, cô hỏi đi.” Nhâm Thụy Ninh trả lời, trong lòng lại có chút nghi hoặc, hỏi vấn đề riêng tư đã càng kỳ quái, càng làm cho hắn nghi hoặc chính là Dương Hiểu Đồng sẽ có vấn đề riêng gì muốn hỏi.
“Có phải anh và Diệc Đồng từng gặp gỡ hay không?” Dương Hiểu Đồng trực tiếp nói thẳng, cô muốn biết lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, biểu tình cô đơn Diệc Đồng luôn khắc sâu trong đầu cô.
Lời đó khiến Nhâm Thụy Ninh như ngẹn lại, khuôn mặt không để ý lúc này bỗng sững sờ.
Dương Hiểu Đồng và Trương Doãn Kiệt nhìn nhau, hiển nhiên không sai, Nhâm Thụy Ninh và Diệc Đồng có quen biết.
Trầm mặc chỉ chốc lát, Nhâm Thụy Ninh nói: “Đúng vậy, sao cô có thể hỏi tôi vấn đề này?” Giọng nói có chút khàn khàn, dường như ngay cả tâm tình đều đang kiềm chế.
“Tôi là em gái của Diệc Đồng, tôi muốn biết lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Nhìn thấy Nhâm Thụy Ninh có biểu tình giống như Diệc Đồng, cô biết hai người vẫn còn yêu nhau, bọn họ vẫn yêu đối phương, chỉ là có chuyện gì cách trở bọn họ.