Mục lục
Cực Phẩm Thiên Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều, Dương Hiểu Đồng lần nữa đi tới đổ thạch tràng, đổ thạch tràng náo nhiệt trước sau như một, nhất là buổi chiều lại càng phi thường náo nhiệt. Dương Hiểu Đồng đi tới, vừa đi vừa quan sát, nhìn xem có loại đá thích hợp nào có thể mua.

“Nguyên thạch, nguyên thạch Myanma chính tông a, tới đây, đều tới đây xem a!” Đi tới đi lui, đột nhiên nghe thấy có người rao hàng, Dương Hiểu Đồng hướng phía phát ra thanh âm nhìn lại, phát hiện một người cầm nguyên thạch Myanma rao hàng.

Nghe lời của hắn, rất nhiều người đều đi tới, quả thật, trên sạp hắn bày rất nhiều nguyên thạch, về phần có phải Myanma hay không Dương Hiểu Đồng cũng không biết.

Sau khi xem các loại nguyên thạch, vài người cũng bắt đầu dò hỏi giá của hắn, hiển nhiên là có chút động tâm, mà đây cũng là cơ hội không tệ, Dương Hiểu Đồng quyết định ở nơi này chọn thạch, một hồi cũng theo bọn họ đi giải thạch, như vậy sẽ không bị chú ý.

Cẩn thận quan sát vài loại, Dương Hiểu Đồng bắt đầu cảm thụ nguyên thạch, tính toán từ trong đó cảm nhận sự tồn tại phỉ thúy. Động tác của cô rất bí mật, người bên cạnh cũng không có chú ý. Sau khi quét mắt một vòng, Dương Hiểu Đồng phát hiện trong đó có một khối nguyên thạch không bắt mắt nhất, cô cảm nhận được khí tức phi thường thoải mái.

So với lần đầu tiên cô đổ thạch phỉ thúy, khí tức mạnh hơn rất nhiều, tất nhiên rất vui vẻ. Xem ra khối nguyên thạch này thật là khối bảo (đồ tốt)! Nguyên thạch này nhìn qua rất nhỏ, thông thường mọi người đều sẽ không mua, thật không ngờ trong nhiều nguyên thạch như vậy đáng giá nhất chính là một khối đó.

Dương Hiểu Đồng giả vờ giả vịt cầm lên một khối nguyên thạch khác hỏi “Ông chủ, khối nguyên thạch này bao nhiêu tiền?” Khối nguyên thạch này thoạt nhìn bề ngoài cũng không tệ lắm, người đổ thạch bình thường đều cho rằng sẽ kiếm được thứ tốt, nhưng thực chất trong đó chỉ có một khối ngọc thạch rất nhỏ, cho dù giải ra cũng kiếm không được mấy vạn.

Dù sao mục đích hiện tại của cô cũng không phải là khối nguyên thạch này. Cô là một tay mới, nếu như nhiều lần đều đổ trúng như vậy sẽ thực sự kỳ quái.

Ông chủ kia nghe thấy Dương Hiểu Đồng hỏi giá, nhiệt tình nói “Tiểu thư ánh mắt thật tốt nha! Trong nhiều tảng đá của ta đây tuyệt đối là thượng đẳng, cô xem màu sắc này, bên trái này ẩn ẩn lộ ra lục sắc, có khả năng ở trong là phỉ thúy rất lớn a!”

Hắn sờ sờ khóe miệng lại thoáng quan sát Dương Hiểu Đồng. Mặc dù động tác này rất bí mật, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại có thể cảm giác được rõ ràng “Nhìn dáng vẻ của cô là thật lòng muốn mua, vậy tôi cũng không nâng giá tiền, chắc giá ba mươi vạn, thế nào?”

“Ba mươi vạn? Ông chủ tính hơi đắt rồi!” Ngọc thạch này giải ra cũng chỉ khoảng mấy chục vạn “Cũng không nên thấy ta là người mới liền bắt nạt a!”

Ông chủ kia liên tục xua tay, đồng thời hướng về những người đang chọn nguyên thạch bên cạnh cười nói “Không phải như vậy! Ta buôn bán tuyệt đối công bằng, sẽ không nhìn cô là người mới liền bắt nạt, điểm ấy cô cứ yên tâm, yên tâm.“

Dương Hiểu Đồng giả vờ do dự nhìn nguyên thạch này, biểu tình muốn mua lại không biết có nên mua hay không. Nhìn thấy bộ dáng Dương Hiểu Đồng, ông chủ kia vội nói “Tiểu thư, giá tiền này rất phải chăng, cô xem nguyên thạch này, nếu như trúng phỉ thúy, đây chính là kiếm được một khoản lớn nha!”

“Ba mươi vạn quá đắt.” Dương Hiểu Đồng nhíu mày nói, chợt chỉ một ngón tay

“Nếu không ngươi đem khối đá nhỏ kia cho ta, tính chung ba mươi vạn, thế nào?“

Ông chủ kia nhìn theo tay Dương Hiểu Đồng chỉ, khối nguyên thạch đó là hắn nhìn không trúng, nhỏ như vậy có thể giải ra cái thứ gì? Nhìn hình dáng của nó hoàn toàn không nghĩ có khả năng ra ngọc thạch, xem ra người này thật là người mới, loại thạch này cũng muốn.

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng hắn lại bày ra vẻ mặt có chút không vui nói “Được rồi được rồi, coi như mở hàng, khối đá nhỏ coi như tặng cho cô, sau này mua thạch lại đến đây a!”

Vài người đang chọn nguyên thạch bên cạnh nhìn hòn đá nhỏ kia đều lắc lắc đầu, thật đúng là người mới, loại thạch này giải còn mệt, phải tốn hai trăm phí giải thạch!

Trong mắt Dương Hiểu Đồng có thần tình thắng lợi, mục đích của nàng đã đạt được, như vậy mới không bị người ta chú ý “Ông chủ, ông thật tốt, lần sau ta chắc chắn sẽ tới mua nữa!”

Ông chủ mỉm cười thu tiền, đem hai khối đá cho Dương Hiểu Đồng. Cầm hai khối đá, Dương Hiểu Đồng lại đi chỗ giải thạch lần trước. Nói thật, cô có thiện cảm với cửa tiệm đó, nhất là lão giả giải thạch lợi hại kia đã làm cô rung động rất lớn.

Trước sau như một, vừa vào liền nghe thấy thanh âm đấu giá bên trong, thì ra là trước đó có một người giải ra phỉ thúy, mà kêu giá lại là vị tiên sinh lần trước mua phỉ thúy của Dương Hiểu Đồng.

Dương Hiểu Đồng có chút kinh ngạc, người này thế nào mỗi lần đều ở trong này? Mua nhiều phỉ thúy như vậy rốt cuộc muốn làm gì đây? Kinh doanh phỉ thúy? Nhìn bộ dáng hắn cũng không giống a, hơn nữa ra tay rất hào phóng, thực sự là nghĩ không ra.

Dương Hiểu Đồng đi thẳng tới chỗ quầy hàng đó, “Ta đến giải thạch“, thuận tay giao chi phí giải thạch. Ông chủ kia thấy là Dương Hiểu Đồng liền cười nói “Tiểu thư ngươi lại tới! Lần này hi vọng vẫn có thể đổ trúng a!”

Dương Hiểu Đồng cũng cười “Hi vọng là vậy, tuy nhiên không phải lần nào cũng có vận khí tốt a!” Thoạt nhìn chính là bộ dạng của một tiểu cô nương thành thật.

“Được rồi, cái này ta nhờ sư phụ giúp ngươi giải a!”

“Cám ơn nhiều.” Mộ hồi qua, hai hồi lại thật là có chuyện như vậy!

Đi tới nơi giải thạch, tiên sinh lần trước mua nguyên thạch nhìn thấy Dương Hiểu Đồng liền tươi cười thân mật “Lại gặp mặt“, thuận tay cầm danh thiếp đưa cho Dương Hiểu Đồng.

Khộng ngờ lại là tổng giám đốc tập đoàn Nghiêm thị, Trương Quốc Thanh, Dương Hiểu Đồng rất kinh ngạc, một giám đốc bình thường không cần làm những chuyện khác sao? Ông ta vẫn ở chỗ này, thật đúng là kỳ lạ. “Hóa ra là Trương tổng a! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu…”

“Ha ha, Dương tiểu thư sau này nếu có trúng phỉ thúy có thể liên hệ ta, ta tuyệt đối sẽ lấy giá tốt mua lại, sẽ không bạc đãi cô.”

“Vâng, được được. Không biết Trương tổng muốn nhiều phỉ thúy như vậy để làm gì?”

“À… Công ty chúng tôi kiêm kinh doanh phỉ thúy.” Trương Quốc Thanh chỉ nhàn nhạt nói những lời này, hiển nhiên sự thật cũng không đơn giản như vậy.

Nhìn thấy Trương Quốc Thanh không muốn nói tới phương diện này, Dương Hiểu Đồng cũng không hỏi nữa, chỉ là biết hắn mua phỉ thúy tuyệt đối không phải là việc buôn bán đơn giản như vậy, nếu không, trực tiếp bán sỉ không phải là được rồi sao, còn cần ở chỗ này?

Nhưng mà lúc này, Dương Hiểu Đồng lại phát hiện một thân ảnh quen thuộc đi vào trong điếm, kinh ngạc nói “Nghiêm Tuấn Trạch?”

Nghiêm Tuấn Trạch cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc “Dương Hiểu Đồng? Em tại sao lại ở chỗ này?” Mặc dù hắn cũng tra được cô đã tới đổ thạch tràng, nhưng hôm nay gặp mặt chỉ là trùng hợp.

“Ừ, tôi tới thử tay nghề thôi, còn anh?” Mỗi lần gặp Nghiêm Tuấn Trạch đều là dưới tình huống không tưởng được, bây giờ mới thấy thân phận của hắn thật đáng nghi hoặc, dường như luôn được che giấu dưới một tầng mặt nạ.

Mà Trương Quốc Thanh kia lúc gặp được Nghiêm Tuấn Trạch mặc dù không có biểu hiện gì, thế nhưng Dương Hiểu Đồng lại cảm thấy Trương Quốc Thanh này dường như rất tôn kính Nghiêm Tuấn Trạch, chuyện này cũng thật kỳ quái…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK