Mục lục
Cực Phẩm Thiên Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Hiểu Đồng từ giường đứng lên, nhìn trời hiện tại đã là buổi sáng, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn còn chưa có dậy, ngày hôm qua tuy rằng cả đêm không ngủ, nhưng hiện tại tinh thần của cô rất tốt, không một chút mệt mỏi. Dù sao cũng ngủ không được, liên nhanh chóng rời giưởng, sau khi rửa mặt chải đầu liền rời khỏi phòng.

Vườn trường sáng sớm yên tĩnh dị thường, mọi người vẫn còn đang ngủ, Dương Hiểu Đồng hít sâu một hơi bầu không khí mới mẻ buổi sáng, đem qua hết thảy đều khó mà tin đươc, tâm tình đạc biệt tốt.Vòng quanh vường trường chạy một vòng, xem như biểu đạt tâm tình vui vẻ của mình, Thiên Hàng Bảo Điểm là bí mật của cô, sẽ không một ai có thể biết được bí mật này, cho nên chỉ có thể thông qua hành động như vậy mới có thể biểu đạt được cảm xúc của mình hiện tại.

Trở lại phòng ngủ, hai người kia cũng đã dậy, đang rửa mặt chải đầu, Dương Hiểu Đồng đem đồ ăn sáng đạt lên bàn, “Điểm tâm đã mua rồi, nhanh ăn đi! Ta vừa đi ra ngoài đã ăn thử” Khó có được một lần hào phóng mời họ ăn, xem như đây là bí mật chúc mừng mình thay đổi đi.

Tiểu Mẫn kinh ngạc tới gần Dương Hiểu Đồng, giơ tay sờ trán của cô “Hử? không có sốt, hôm nay xảy ra chuyện gì sao?”

Dương Hiểu Đồng cười cười, đem tay của Tiểu Mẫn vỗ vỗ, “Muốn ăn đánh có phải hay không?”

Tiểu Mẫn cười hắc hắc vừa lấy đồ ăn Dương Hiểu Đồng mua, đi đến bên cạnh Nhược Nhược đang thay quần áo nói, “Nhược Nhược ngươi nói có phải hay không? Hiểu Đồng hôm nay phá lệ thức sớm như vậy, hơn nữa còn mua đồ ăn sáng cho chúng ta, có phải hay không kỳ tích buông xuống?”

Nhược Nhược thay xong quần áo. Vừa ăn điểm tâm vừa nói, “Đúng vậy, Hiểu Đồng trước kia không phải như vậy, hiện tại biến hóa thật lớn, bất lại lại làm hai người chúng ta chiếm tiện nghi a.”

“Ha ha, đúng vậy” Không phải nói Dương Hiểu Đồng trước kia keo kiệt, mà nhà cô cuộc sống rất khó khăn, cho nên bình thường rất tiết kiệm, nhưng khi đối với bạn bè Dương Hiểu Đồng luôn hào phóng, chỉ là đối với bản thân mình có chút hà khắc mà thôi.

Ăn sáng xong ba người cùng nhau đến lớp học, sáng hôm nay có hai tiết, hơn nữa đều là tiết Anh Văn, nghĩ đến Tiếng Anh, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn cái mặt lại biến thành trái khổ qua, nếu tối hôm qua không tiến vào bảo điển học tập, tin tưởng Dương Hiểu Đồng hiện tại cũng không khác gì, hiện tại cô đã không còn lo lắng.

Tối hôm qua tuy rằng chỉ học không được bao lâu nhưng đối với lần khảo sát Tiếng Anh cấp 4 lần này đương nhiên không có vấn đề gì, Từ Từ đã nói không phải chỉ học để đối phó kỳ khảo sát, mà đã học thì phải học cho tốt.

Đi vào phòng học, các sinh viên đã vào hơn phân nửa, Dương Hiểu Đồng giương mắt đảo qua, cùng lúc này bên kia hai người Trình Thiên Lỗi cùng Lâm Tử Di hai người đang nói chuyện ngot ngào với nhau, cũng không có chú ý Dương Hiểu Đồng đã tới, cho dù thấy chắc cũng không nhận ra.

Sáng hôm nay, Trình Thiên Lỗi không có tiết học, lâu như vậy cô đối với giờ học của Trình Thiên Lỗi vẫn nắm rõ trong lòng bàn tay, chắc là hôm nay tới bồi Lâm Tử Di, thật đúng là ngọt ngào nha, tách ra một chút cũng luyến tiếc không muốn.

Cô muốn chứng minh rằng dù không có hắn, cô cũng có thể sống rất tốt!

Nghĩ như vậy trên mặt Dương Hiểu Đồng nở mộ nụ cười tự tin, hiện tại cô không còn là Dương Hiểu Đồng bình hường trước kia, hiện tại cô có thể tự tin tươi cười. Nụ cười này có thể nói là một cái nhếch miệng mị hoặc chúng sinh, làm chon am sinh trong lớn nhìn đến ngây người, mỹ nữ a, này tuyệt đối là mỹ nữ!

Trước kia nữ sinh xinh đẹo nhất trong ban bọn họ là Lâm Tử Di, bất quá hiện tại Lâm Tử Di đã có bạn trai, mà mỹ nhân này so với Lâm Tử Di còn đẹp hơn nhiều.

Hồ Tĩnh Dương nhìn mỹ nữ ngồi bên cạnh mình tràn đầy nghi hoặc, mỹ nữ này như thế nào lại ngồi chỗ của Dương Hiểu Đồng?

Tuy rằng Dương Hiểu Đồng hai ngày nay xin phép nghĩ không đi học nhưng không có nghĩa là hôm nay sẽ không đến, bất quá nếu có mỹ nhân ngồi bên cạnh như vậy, thật là tốt!

Y chạy đến bên cạnh Nhược Nhược nhẹ giọng hỏi, “Aiz, Giang Oánh Nhược, cái mỹ nữ ngồi chỗ của Dương Hiểu Đồng là ai?”

Nhược Nhược nhất thời không có phản ứng, “Nào có mỹ nữ nào?”

Hồ Tĩnh Dương nhất thời bĩu môi, “Chính là cô ấy a!” nói xong ngón tay hướng Dương Hiểu Đồng chỉ, “Mỹ nữ đó là ai? Như thế nào chạy đến ban chúng ta?”

Nhược Nhược ngẩn đầu nhìn hướng y chỉ vừa nhìn, nhất thời hiểu đây là do Hiểu Đồng biến hóa quá lớn, mọi người cũng không nhận ra, lập tức thần thấn bí bí nói, “Ngươi nói như thế nào đây? Có thể đi cùng ta với Tiểu Mẫn thì có thể là ai?”

Sau khi nói xong hai tay khoanh trước ngực vẻ mặt đắc ý nhìn y.

Mọi người đối với vấn đề nay thật quan tâm, cho nên, lúc này trước mặt Nhược Nhược tụ tập một đám con trai, các nam sinh nhìn nhau, rốt cuộc trong đầu hiện lên hình ảnh một người, lại không thể tin được, cuối cùng đồng loạt vươn ngón trỏ chỉ về phía Hiểu Đồng, lớn tiếng hỏi “Dương Hiểu Đồng???” Ngữ khí phi thường khó tin, nhưng trừ bỏ cô thì không còn ai khác.

Dương Hiểu Đồng đang mở cặp lấy sách vở ra, chợt nghe phía sau có tiếng một đám người gọi tên mình với giọng điệu khiếp sợ, khó tin, quay đầu nghi hoặc hỏi, “Có chuyện gì sao?” Tuy rằng ngoài mặt thực nghi hoặc, nhưng trong lòng đã cười thành tiếng, cô làm sao mà không biết bọn họ đang nghĩ gì được? Đừng nói chỉ bọn họ kinh ngạc, mà ngay cả cô mỗi lần soi gương vẫn cảm thấy chưa quen với diện mạo hiện tại.

“A, không thể nào!” Mọi người đều xua tay, trong lòng khiếp sợ vô cùng, Dương Hiểu Đồng làm sao có thể trở nên xinh đẹp như vậy được?

Trình Thiên Lỗi cùng Lâm Tử Di nghe mọi người trăm miệng một lời gọi tên Dương Hiểu Đồng, liền hướng bân này nhìn qua, vừa lúc nhìn thấy Dương Hiểu Đồng. Trình Thiên Lỗi đột nhiên cảm thấy choáng váng (Sally: ngu chưa, bây giờ thì tới lúc anh nên hối hận rồi a).

Nhưng dù ai có không tin cỡ nào nhưng không bao gồm y, bạn gái y quen hơn một năm trời, ngũ quan linh động, cũng nhiều lần cô đã tháo kính xuống lộ ra đôi mắt to đen sáng lấp lánh như ánh sao, cái mũi khéo léo, khuôn mặt phấn nôn, tuy rằng không đẹp diễm lện như Lâm Tử Di, nhưng lại có một vẻ đẹp khác, phi thương linh động. (Sally: Có lẽ trước đây chị đep kính và da đen nên không thấy được vẻ đẹp trong chị nha).

Lại nhìn Lâm Tử Di bên cạnh, đem so sanh hai người với nhau, lập tức trong lòng phức tạp vô cùng, hiện tại Tử Di không còn xinh đẹp bằng Dương Hiểu Đồng, sau khi Lâm Tử Di nhìn Dương Hiểu Đồng lại nhìn ánh mắt Trình Thiên Lỗi, liền hiểu được suy nghĩ của hắn.Trong lòng phẫn hận, mấy ngày nay rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?

Dương Hiểu Đồng rốt cuộc như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy?

Vốn so với mình khó coi hơn, chính mình vẫn tự hào sắc đẹp của mình, đột nhiên bây giờ đối phương còn xinh đẹp hơn mình, cái cảm giác này thật không thể nghi ngờ là tuyệt đối khó chấp nhận. Không có khả năng, chuyện này khẳng định là giả, Dương Hiểu Đồng khẳng định là trang điểm.

Hiện tại, Trình Thiên Lỗi chỉ có thể đem mật vàng nuốt xuống bụng, không có biện pháp, chia tay Dương Hiểu Đồng là quyết định của hắn. Nói thật, Lâm Tử Di trừ bỏ bộ dáng bên ngoài xinh đẹp hơn Dương Hiểu Đồng, những thứ khác so ra đều kém hơn cô, sau khi cùng Lâm Tử Du quen nhau, hắn mới nhận ra điều này.

Cô ta luôn kiêu ngạo, luôn cố tình gây sự, không giống như Dương Hiểu Đồng rất hiểu chuyện, luôn quna tâm hắn, mà Lâm Tử Di thì luôn nghĩ cho bản thân mình, chính hắn là người chăm sóc cho Lâm Tử Di lại luôn không hợp ý của hắn, bất quá cô ta là mỹ nữ trong trường, nếu như vậy cũng là chuyện bình thường. Như vậy, hiện tại Dương Hiểu Đồng thì tình là cái gì?

Hồ Tĩnh Dương ngồi lại vị trí của mình, “Dương Hiểu Đồng, hai ngày nay không gặp, ngươi thay đổi thật lớn, không đeo kính nữa xinh đẹp hơn rất nhiều, hắc hắc” (Sally: con đường trồng hoa đào của chị đã bắt đầu).

“Đúng vậy, đúng vậy!” Nhưng nam sinh khác cũng chạy đến bên cạnh Hồ Tĩnh Dương phụ họa.

“Haha, đột nhiên tháo kính xuống là muốn thay đổi hình tượng một chút, cũng đã đủ đeo lâu rồi” Dương Hiểu Đồng ôn nhu nói, cho dù lúc trước cô rất bình thường nhưng mọi người đối với cô cũng rất thích.

Hai ngày nay, Dương Hiểu Đồng không tới trường lại nhìn thấy hai người Trình Thiên Lỗi luôn cùng một chỗ, bọn họ đương nhiên hiểu được chuyện gì xảy ra, hiện tại Dương Hiểu Đồng xinh đẹp như vậy, phỏng chừng ruột gan cũng đã muốn lộn lên vì hối hận.

Phải biết rằng tình cách của Lâm Tử Di không thể nào so được với Dương Hiểu Đồng.

“Khụ khụ” Cô giáo dạy Tiếng Anh đã đến, thấy mọi người đang tụm lại với nhau liền ho khan nhắc nhở, bất quá khi nhìn thấy Dương Hiểu Đồng cũng trợn to mắt, khinh ngạc.

Mọi người đều nở nụ cười “Cười cái gì? Khảo cấp còn chưa có biết như thế nào?” Cô giáo nghiêm mặt nói, torng lòng lại suy nghĩ, Dương Hiểu Đồng như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy? Con gái 18 thay đổi cũng quá nhanh rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK