Tay Lãnh Vân Lâm mang theo ma lực xẹt qua chỗ đều có thể dẫn tới đáp lại của cô, hoặc là đứng thẳng hoặc là run rẩy. Hơn nữa bởi vì quan hệ ở trong dòng nước, giác quan cả người của cô tựa hồ bị phóng đại vô hạn, gần như không biết đêm nay là đêm nao.
Mộ Thanh Vũ muốn giải thích nhưng Lãnh Vân Lâm không có cho cô cơ hội nói chuyện trừ bỏ ngâm khẽ. Mộ Thanh Vũ bởi vì động tình mà cầm lấy bờ vai của anh, thấp giọng tố khóc, Lãnh Vân Lâm nghe thanh âm cô thấp giọng cầu xin tha thứ càng thêm ra sức.
Đột nhiên mở to đôi mắt, nhìn đến có giọt nước từ lọn tóc của anh hạ xuống, rơi vào ngực, theo vân da trong ngực Lãnh Vân Lâm từ từ trợt xuống, lại rơi vào giữa dòng nước đang ở bốn bề sóng dậy, "Tí tách" một tiếng, cùng với thở gấp của anh, ngâm khẽ của cô như là một bản hoà tấu.
Nước ấm rất nhanh mang đi thể lực của cô, cũng đảo loạn suy nghĩ của cô.
Xem bộ dáng Lãnh Vân Lâm tựa hồ là uy không no rồi hả?
=========================
Sau đó, Lãnh Vân Lâm biểu hiện, cũng để cho cô có chút kinh hoàng bất định.
Nói thí dụ như, lúc đi làm gặp được đèn xanh đèn đỏ xe Lãnh Vân Lâm ngừng ở trên đường cái.
Ngay tại lúc dừng xe Mộ Thanh Vũ rõ ràng cảm giác được ánh mắt Lãnh Vân Lâm bên người hướng chính mình nhìn kỹ. Cô nghi hoặc nhìn anh một chút, ánh mắt hai người chạm nhau một cái chớp mắt, cô theo bản năng cúi đầu, làm trạng thái thôi miên bản thân, Lãnh Vân Lâm nghiêng đầu nhìn cô gái cúi đầu rõ ràng muốn đem tồn tại giảm đến yếu nhất, tiếng cười trầm thấp lại tràn ngập từ tính tại thùng xe phong kín khuếch tán ra.
Lãnh Vân Lâm nhìn Mộ Thanh Vũ bên cạnh, độ cong khóe miệng tiếp tục giơ lên, đưa tay vỗ về cằm Mộ Thanh Vũ xinh xắn, cúi người hôn tiếp xuống.
Khóe môi mang theo độ cong mềm mỏng, một chút một chút ôn nhu, giữa răng môi đóng mở là khí tức anh ôn nhuyễn. Anh hôn rất tỉ mỉ chu đáo, cẩn thận mà che chở. Cô hơi hơi trợn mắt, anh cũng đang nhìn cô, tầm mắt nhàn nhạt theo lông mi anh mềm nhẹ lưu chuyển. Cũng không có một chút tình sắc, giống như toàn tâm che chở.
Mãi đến đèn đỏ biến thành đèn xanh, thanh âm xe phía sau thúc giục vang lên Lãnh Vân Lâm mới lưu luyến không rời buông tha Mộ Thanh Vũ, nhìn trên mặt cô trắng nõn mang theo sắc thái phấn nộn giống là hoa vừa vặn bị mưa móc thấm nhuận quá,tỏa hương thơm mê người.
Lãnh Vân Lâm cúi người khẽ hôn trán Mộ Thanh Vũ một cái, ôn nhu nói: "Thanh Vũ, chúng ta buổi tối tiếp tục."
Nói xong Lãnh Vân Lâm khởi động xe, hướng về phương hướng tập đoàn Lãnh thị chạy.
Mộ Thanh Vũ bị Lãnh Vân Lâm hôn câu trở về thần, nhìn nhìn Lãnh Vân Lâm, sườn mặt của anh khóe miệng mang theo cười, tay trái nắm tay lái, ngón trỏ thon dài gõ tay lái từng phát từng phát, Mộ Thanh Vũ biết đây là phương thức biểu đạt tâm tình tốt của anh.
Cảnh sắc ngoài cửa sổ còn có từng màn phát sinh phía trước như phim nhựa mở ra.
Nghĩ đến anh vừa mới nói "Buổi tối tiếp tục", hai gò má Mộ Thanh Vũ bắt đầu biến hồng một chút, mãi đến vành tai xinh xắn mượt mà đều đã biến thành màu hồng.
Bỗng nhiên liếc mắt một cái nhìn kính xe, nhìn đến bên trong kính chiếu rọi hai gò má bởi vì buổi sáng anh hồ nháo cùng vừa mới hôn môi mà có vẻ đỏ ửng cùng đôi mắt ngập nước, cô hơi hơi nhăn lại mày.
Lãnh Vân Lâm tới cùng tại nháo chút gì?