Editor: Quỳnh NguyễnNăm năm trước mặc dù hai người không có chính thức thổ lộ, nhưng là cô rõ ràng có thể cảm giác được Mạc Thiểu Thần đối với cô có tình mà cô cũng chuẩn bị tại cùng ngày sinh nhật hai mươi mốt tuổi thổ lộ đối với anh, đáng tiếc lại.
.
.Mặc kệ năm đó cô có bao nhiêu thích Mạc Thiểu Thần, cũng không quản năm đó sau khi cô biết được chuyện tình Mạc Thiểu Thần cùng chị gái có bao nhiêu thống hận anh.
Lại càng không quản sau khi Mạc Thiểu Thần qua đời trong lòng cô có bao nhiêu hoài niệm.Cô hiện tại quan trọng nhất là bệnh Ân Ân! Cho dù bé vừa mới trải qua giải phẫu, cũng không có thể nói, lập tức có thể thoát khỏi nguy hiểm!Đương nhiên, cho dù bệnh Ân Ân đã không để cho cô quan tâm, cô cũng không có khả năng cùng Mạc Thiểu Thần có cái gì quan hệ!Huống chi, người trước mắt này mặc dù mặt giống Mạc Thiểu Thần, tiếng của anh, khí chất của anh, thần thái của anh vô luận từ góc độ nào đến xem đều đã là người xa lạ hoàn toàn rồi.Bác sĩ Lý nhìn Mộ Thanh Vũ quật cường trước mặt trên người tản ra nồng đậm thương cảm, nở nụ cười nói: "Không có việc gì, giải phẫu thành công, một sự kiện lớn như vậy đương nhiên đáng kích động cảm xúc.
"Bác sĩ Lý khéo hiểu lòng người cấp cho Mộ Thanh Vũ một cái bậc thang.Mộ Thanh Vũ nở nụ cười một phen, gật gật đầu đối với bác sĩ Lý, kỳ thật cô biết giờ phút này tươi cười của cô có bao nhiêu gượng ép!Mộ Thanh Vũ hít sâu một hơi, đưa ánh mắt từ trên người bác sĩ Lý, chuyển tới trên người " Mạc Thiểu Thần", dương lên tươi cười miễn cưỡng nói: "Xin chào bác sĩ Tô."Bác sĩ Tô nhìn Mộ Thanh Vũ tươi cười, tươi cười này giống như ánh mặt trời xé màn đêm nhìn thấy ánh sáng, thần kỳ để cho cả người cô nhìn muốn bình hòa nhiều.
Anh không nghĩ nhiều, gật gật đầu, cứng rắn nói một câu: "Xin chào."Mộ Thanh Vũ nhìn bóng lưng anh, bỗng nhiên cảm thấy được chính mình mệt mỏi quá, đã từng một người vừa muốn chiếu cố Mộ Thượng Ân tuổi nhỏ vừa muốn tìm việc, không có cảm giác bị mệt mỏi; Đã từng một người lần lượt lúc nửa đêm ôm Mộ Thượng Ân ôm Mộ Thượng Ân hướng bệnh viện chạy như điên, không có cảm giác bị mệt mỏi; đã từng một người thất nghiệp, sinh bệnh, cô đơn đều đã không cảm giác bị mệt mỏi!Mà giờ này khắc này, đối mặt khuôn mặt chính mình đã từng thích lại đã từng hận kia thậm chí ngay cả cô phân không rõ này có phải Mạc Thiểu Thần hay không!Mộ Thanh Vũ bỗng nhiên cảm thấy được, mệt mỏi quá, mệt mỏi quá.
.
.Cô bắt buộc chính mình giữ vững tinh thần, gằn từng tiếng nói với Mạc Thiểu Thần: "Bác sĩ Tô, thật sự cảm ơn anh, bởi vì anh giải phẫu mới có thể thành công như thế, bởi vì anh mới bảo vệ thân nhân duy nhất của tôi."Mộ Thanh Vũ nói, truyền tới trong lỗ tai bác sĩ Tô bỗng nhiên cảm thấy được có một phen tư vị khác.
Anh nhíu nhíu mày, không có nghĩ nhiều, rõ ràng không có lại cùng cô nói chuyện phiếm, mà là quay đầu cùng bác sĩ Lý tán gẫu trị liệu phía sau cho Mộ Thượng Ân.Bác sĩ Tô cùng Lý Trường Hà hai người đi vào phòng bệnh nặng, cô đứng ở bên ngoài.
Thời điểm hai người lướt qua, bác sĩ Tô nhìn Mộ Thanh Vũ hướng anh bên này đi tới, càng tới gần khí tức bi thương trên người cô lại càng dày đặc, mãi cho đến bọn họ lướt qua, bi thương kia mới cách anh càng ngày càng xa.Mộ Thanh Vũ đi đến giường bên kia, nhưng là đứng ở vị trí giường ngủ, một cái nghiêng đầu, cùng Mạc Thiểu Thần khoảng cách rất xa, thế cho nên cô tựa hồ có chút thấy không rõ anh rồi.Bác sĩ Lý cùng Mạc Thiểu Thần một mực nói chuyện với nhau, nói xong một chút danh từ chuyên dụng y khoa, y tá bên cạnh thường thường ghi lại cái gì..
Danh Sách Chương: