Editor: Quỳnh NguyễnNhưng mà kia lại biện pháp gì? Cô không có tiền, kéo đến bây giờ đã là cực hạn của cô rồi.Cũng không biết bác sĩ chủ trị trong truyền thuyết này khi nào thì có thể trở về.=========================Đến buổi tối.Bởi vì Mộ Thanh Vũ có thể cùng Ân Ân, cho nên cũng không cần phiền toái Lý Tiêu Nhiên ban ngày thủ tại chỗ này.
Nhưng mà chờ Lý Tiêu Nhiên buổi chiều tan tầm anh vẫn lại là sẽ thói quen đến xem Ân Ân, cũng là nhìn xem cô.Mộ Thanh Vũ trái lại trước có cùng Lãnh Vân Lâm nói điện thoại, biết anh bây giờ còn tại công ty, buổi tối có một cái bữa tiệc, sẽ ở chín giờ tới đây.Cô kỳ thật chờ mong Lãnh Vân Lâm sẽ không cần tới đây, uyển chuyển biểu đạt như vậy, Lãnh Vân Lâm lại bày tỏ: "Không được, anh còn là buổi tối tới đi."Mộ Thanh Vũ không biết chính mình là cái tâm tình gì.
Nếu là ở một tuần trước, cô nghe được tin tức này, không chuẩn chỉ biết cảm thấy được là một loại tai nạn.Nhưng mà hiện tại cô nghe được Lãnh Vân Lâm bá đạo tuyên thệ như vậy chỉ có một loại cảm giác - -Cô cảm thấy được sợ hãi, cảm thấy được bất an, cảm thấy được có chút có lỗi với Lãnh Vân Lâm, càng có lỗi với Ân Ân.Đối với Lãnh Vân Lâm, Mộ Thanh Vũ đã không tái cảm thấy được, chỉ là cầm tiền bạc của anh, chỉ là cần tiền bạc của anh mà thôi.Anh là một cái người đàn ông chân chính, anh bề ngoài lãnh khốc có một tâm mềm mại.Có lẽ thật là bởi vì mấy ngày này Lãnh Vân Lâm đối với cô không chỉ có chỉ là "Sủng" đối với phụ nữ, còn có một chút yêu càng sâu này.Cho dù là cô hiện tại cũng không có khả năng lừa mình dối người nói Lãnh Vân Lâm đối với cô không có một chút cảm tình.Không có cảm tình anh cũng sẽ không một lần lại một lần đề xuất cùng cô kết hôn.Không có cảm tình anh không có khả năng cứu cô hấp hối, còn đứng ra vì thanh danh của cô, vì tương lai không buông tay bọn họ.Không có cảm tình anh có lẽ rõ ràng sẽ tiếp thụ Triệu Hiểu Huyên mà không phải như bây giờ, vô luận phát sinh cái gì đều muốn trở lại cạnh cô.Nhưng mà cô còn có Ân Ân a! Cô không có khả năng buông tha Ân Ân, lại càng không dám hy vọng xa vời anh có thể tiếp thu Ân Ân.
.
.Mỗi khi ngủ ở bên cạnh anh, nhìn đến đáy mắt anh càng ngày càng tràn đầy cảm tình đối với cô, cô chỉ cảm thấy áy náy, cảm thấy được không phản bác được.Nhưng mà, cô tuyệt đối không thể buông tha Ân Ân!Cô vẫn như cũ rõ ràng biết, nếu không là vì "Tiền bạc", bọn họ cũng căn bản sẽ không lại cùng xuất hiện, bọn họ vốn là người của hai thế giới, một người sinh hoạt tại xã hội thượng lưu, một người sinh hoạt tại tầng thấp nhất xã hội.Lúc chạng vạng tối Lý Tiêu Nhiên tới đây, còn mang đến rất nhiều ăn ngon.Mộ Thượng Ân chẳng qua là cái bạn nhỏ bốn tuổi, nhìn đến có ăn ngon lập tức liền hoan hô nhảy nhót.Lý Tiêu Nhiên không hổ là chân chính dụng tâm, anh hôm nay mua đồ ăn, uh`m nói như thế nào, không nói đến ăn có không ngon hay không, tóm lại sắc thái phong phú, Mộ Thượng Ân thích.
Thêm nữa, còn có sữa vượng tử bé thích uống, tiểu tử kia dẩu lên mông đít vô cùng cao hứng ăn vui vẻ.
Mà Lý Tiêu Nhiên giúp bé gắp đồ ăn thêm cơm, nhìn đến bé ăn cao hứng, chính mình cũng cực kỳ vui vẻ.Mà Mộ Thanh Vũ đang ngồi ở một bên, trong tay bưng một chén cơm lại không ăn, chỉ là ngơ ngác nhìn một chén cơm xuất thần.Một khối tôm bỗng nhiên nhảy dù đến trong bát Mộ Thanh Vũ, cô sửng sốt ngẩng đầu lại chống lại mặt Lý Tiêu Nhiên.
Anh mỉm cười: "Thanh Vũ, làm sao vậy?".
Danh Sách Chương: