Mục lục
Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Editor: Quỳnh NguyễnVừa nhắc tới ba ba, khuôn mặt nhỏ nhắn Mộ Thượng Ân vừa mới sáng lạn nháy mắt suy sụp tiếp xuống.

"Mẹ nói ba ba Ân Ân là Siêu Nhân Điện Quang, kỳ thật Ân Ân biết đến ba ba Ân Ân đi rất xa.

Bởi vì Ân Ân nhiễm bệnh nên ba không cần Ân Ân nữa, cháu cho tới bây giờ chưa thấy qua anh."Trong lòng Lãnh Vân Lâm khổ sở một trận, nhìn đến bóng mờ phía dưới lông mi đứa bé trai, không khỏi ôm thân thể nho nhỏ vào trong ngực.Không biết vì cái gì, thanh âm đứa bé trai để cho anh nhớ tới chính mình.

Lúc nhỏ ba cùng mẹ anh cũng thường xuyên cãi nhau, thời gian gặp mặt rất ít rất ít.

Anh lúc ấy cũng là nói với người khác ba ba đi chỗ rất xa.Nhưng là, tại bệnh viện nơi này ngoạn chơi, không phải nhiễm bệnh, lại là cái gì?Đứa bé trai đáng yêu như vậy bị bệnh, thân là cha đứa nhỏ cư nhiên nhẫn tâm vứt bỏ.


.

.

Anh thật sự cảm thấy được lại phẫn nộ, lại vì đứa nhỏ này thương cảm."Ân Ân, con bị bệnh gì?" Mộ Thượng Ân nói: "Mẹ nói, Ân Ân sinh ra tới tim liền không tốt, muốn chú bác sĩ trị liệu a!"Lại có bệnh tim bẩm sinh? Lãnh Vân Lâm nghe được khổ sở một trận.

Khó trách cha đứa nhỏ không có ở, mẹ đứa nhỏ muốn đi công tác một tháng, nhìn đến đứa bé trai đáng yêu như vậy, trong lòng Lãnh Vân Lâm cũng có chút trầm trọng.Bệnh tim? Oa, nếu anh nhớ không lầm mà nói, anh có vẻ như nhớ tới tuần trước Mộ Thanh Vũ đã từng cầu xin anh nói đồng học chính mình có đứa nhỏ cũng là bệnh tim nằm viện đi?Một cái tim đập mạnh và loạn nhịp, Lãnh Vân Lâm vẫn lại là quyết định không cần lại để cho đứa bé trai khó chịu, anh hỏi: "Kia mẹ con a? Mẹ đi nơi nào?""Mẹ mua điểm tâm sáng cho Ân Ân, nói để cho Ân Ân ở trong phòng chờ mẹ.

Nhưng mà Ân Ân đợi đã lâu cũng không thấy mẹ trở về!" Mộ Thượng Ân nói xong, tựa hồ có ý thức nguy cơ.


"Mẹ trước đi công tác một tháng, mỗi ngày chỉ có thể gọi điện thoại nghe được giọng mẹ! Ân Ân rất sợ hãi mẹ không cần Ân Ân nữa!""Mẹ con là có chút quá phận!" Lãnh Vân Lâm quở mắng.Tiểu tử kia đáng yêu như vậy làm sao có thể có cha mẹ nhẫn tâm vứt bỏ?Ba ba đứa bé trai còn chưa tính, ngay cả mẹ đều đã ngược đãi bé!"Mới không phải!" Vừa nghe đến Lãnh Vân Lâm mắng mẹ bé, ngực nhỏ Mộ Thượng Ân lập tức nhô lên, tay nhỏ mập mạp chống nạnh quở mắng anh: "Mẹ con là mẹ tốt nhất trên thế giới, mẹ hiểu rõ Ân Ân nhất! Trước mẹ ra ngoài một tháng cũng không phải đi chơi là vì nuôi lớn Ân Ân, kiếm tiền chữa bệnh cho Ân Ân.

Không cho chú mắng mẹ cháu!"Đứa bé trai kính yêu mẹ như vậy để cho Lãnh Vân Lâm nhất thời có chút buồn cười.

Đứa bé trai thật đáng yêu, bộ dáng xinh đẹp không nói, cũng thông minh hiểu chuyện như vậy.

Nếu về sau anh cũng cùng Mộ Thanh Vũ có một đứa bé khả ái như vậy thì tốt rồi.Lãnh Vân Lâm nghĩ nghĩ, vừa cười cười nói, "Kia, Ân Ân, con muốn ăn kẹo que sao? Chú mua cho con."Mộ Thượng Ân khoa trương nói: "Oa, mẹ nói, không cần cùng chú xa lạ nói chuyện, cũng không cần ăn gì đó chú xa lạ cho, sợ Ân Ân bị lừa gạt mất!Đang nói, bỗng nhiên một chiếc điện thoại gọi tiến vào, là Trình Diệu Quân, Lãnh Vân Lâm lập tức chuyển được.

Đồng thời thả đứa bé trai từ trên đùi tiếp xuống.Mộ Thượng Ân theo chân của anh đi xuống, tròng mắt xem đến xem đi tựa hồ nhìn thấy gì, thân thể chạy ra ngoài.

Vừa chạy còn vừa vui kêu hô: "Mẹ, Ân Ân ở trong này!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK