Chờ trưởng thành, cô liền một lòng thích Triệu Hiểu Nam, vì thế cố ý đi lấy lòng Triệu Hiểu Huyên.
Vì thế, Tô Rừng Khải cùng Từ Hiểu Na mấy lần giáo dục, chỉ là cô lại như cũ cố chấp.
=========================
Triệu Hiểu Huyên đi tới Tô gia ở vào khu biệt thự cạnh biển. Ném cái chìa khóa xe cho người hầu, vừa đi vào phòng khách, liền thấy Từ Hiểu Na ngồi ở nhà ăn ăn bữa sáng, Triệu Hiểu Huyên chủ động tiến lên chào hỏi.
"Dì, Hiểu Huyên rất nhớ dì a! Đã lâu không thấy, dì lại đẹp!"
Từ Hiểu Na cũng biết tâm tư con gái, bà đau lòng con gái, lấy lòng cái cô em chồng tương lai không ngừng cùng với Triệu gia nháo bể này.
Hơn nữa bà cũng nghe nói chuyện Triệu Hiểu Huyên có tình ý đối với Lãnh Vân Lâm, nếu về sau con gái có tầng quan hệ này với cô em chồng, đả bại đối với con riêng kia cũng là trợ lực rất lớn.
Từ Hiểu Na cười nói: "Hiểu Huyên a, hôm nay như thế nào có rảnh tới nhà dì?"
Triệu Hiểu Huyên cười: "Đương nhiên là Hiểu Huyên nghĩ muốn dì thôi."
"Tiểu nha đầu, liền biết con nói ngọt!" Từ Hiểu Na cười hỏi. "Ăn bữa sáng sao?"
Triệu Hiểu Huyên gật đầu: "Uh`m, nếm qua, chị họ có ở đây không?"
"Tiểu nha đầu, còn nói là tới xem dì. Mở miệng liền hỏi chị họ." Từ Hiểu Na nói. "Cô ở trên lầu."
Triệu Hiểu Huyên lập tức lấy lòng bà: "Ha ha, dì anh minh."
"Đi được, mau đi đi. Tuyền Lăng sáng sớm ngay tại chờ con rồi."
"Uh`m, dì, vậy dì từ từ ăn, con đi trước tìm chị họ." Triệu Hiểu Huyên nói xong, rời khỏi nhà ăn, đi lầu hai tìm Tô Tuyền Lăng đi.
Tô Tuyền Lăng đã sớm xuyên thấu qua cửa sổ thấy Triệu Hiểu Huyên đã đến, chuyện tình cùng Lãnh Vân Lâm có quan hệ còn không nghĩ muốn sớm như vậy khiến cho trong nhà biết, cho nên mới không có đi xuống lầu.
Đang nghĩ ngợi, cửa bị đẩy ra, Triệu Hiểu Huyên xuất hiện tại phía sau cửa.
Bởi vì không có người lớn, Triệu Hiểu Huyên cũng không cần che dấu cảm xúc, một mặt tràn đầy lo lắng cùng thần sắc bất an.
Tô Tuyền Lăng đi qua, lôi kéo tay Triệu Hiểu Huyên đi tới ghế dây mây bên cạnh cửa sổ sát đất ngồi xuống.
Mới vừa ngồi xong, người hầu nghiêm chỉnh huấn luyện liền gõ cửa phòng hỏi có cần dâng trà cùng đồ ngọt hay không, Tô Tuyền Lăng nói với Triệu Hiểu Huyên: "Hiểu Huyên, cậu xem nghĩ muốn uống chút gì không?"
"Tùy tiện đi." Triệu Hiểu Huyên có chút ỉu xìu nói.
"Tốt lắm, đưa hai chén Cappuccino cùng Brownie đi lên." Tô Tuyền Lăng đối với ngoài cửa nói xong, người hầu ngoài cửa thấp giọng đáp lại.
Lại quay đầu nói với Triệu Hiểu Huyên: "Tâm tình kém ăn một chút ngọt gì đó để hóa giải tâm tình."
Triệu Hiểu Huyên thở dài nói: "Tớ hiện tại nào có tâm tình ăn những thứ này?"
Tô Tuyền Lăng lôi kéo tay Triệu Hiểu Huyên nói: "Hiểu Huyên, cậu theo tớ nói, tới cùng xảy ra chuyện gì?"
Triệu Hiểu Huyên một mặt quả thực sắp khóc: "Tuyền Lăng, cậu cũng không biết, mấy ngày nay tớ gọi điện thoại cho anh, anh tiếp cũng không tiếp! Chính là vừa vặn, tớ gọi điện thoại cho anh, anh cũng không để ý! Thật sự là hơi quá đáng!"
Tô Tuyền Lăng thấy Triệu Hiểu Huyên phản ứng, nắm chặt tay Triệu Hiểu Huyên nói: "Hiểu Huyên a, hiện tại cậu cũng không thể cứ như vậy buông tha rồi."
Triệu Hiểu Huyên hơi bi thương nói: "Tuyền Lăng, anh đều đã đối xử với tớ như thế, tớ nên làm cái gì bây giờ? Còn có hai ngày anh liền muốn tuyên bố cùng cô gái kia đính hôn, tới cùng lại vẫn có biện pháp nào!"
"Hiểu Huyên, cậu nghĩ a, hiện tại rất nhiều người đều biết Lãnh gia có ý cho cậu trở thành Lãnh phu nhân kế tiếp, cậu đột nhiên lùi bước như vậy để cho người khác nghĩ như thế nào?"