Mục lục
Xà Đại Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 211

“Chuyện này có gì đâu chứ.” Hà Hoan nhận lấy thuốc, nhét vào hai đầu vết thương do mũi tên xuyên qua: “Hai viên thuốc này chính là nhét vào vết thương để không cho máu của cô ta chảy ra nữa, vậy mà cô cũng không dám.”

Tôi vừa nuốt viên thuốc vào miệng, nhìn chằm chằm Hà Hoan: “Đây không phải là thuốc giải sao?”

“Độc này tên là Nguyên Sinh.” Hà Hoan bưng một bát máu đen, trừng mắt với tôi: “Nghe đồn nhà Xạ Ngư Cốc dùng để đầu độc Trư Bà Long, tôi không giải được.”

“Vậy bát máu độc này của ông?” Tôi thở ra một hơi, đã không còn hi vọng đối với người của Vấn Thiên Tông.

Hà Hoan cầm bát máu độc kia đứng dậy: “Hắc Lệ thêm Nguyên Sinh, thứ đồ khó như vậy, chắc chắn phải nghiên cứu thật kỹ càng.”

Nói rồi cầm bát rời đi, đi được hai bước, lại quay đầu nhìn kiếm gỗ đào trên đỉnh đầu tôi: “Đó là quà gặp.

mặt nhị sinh huynh tặng cô à?”

Tôi trở tay sờ lên kiếm gỗ đào, khẽ gật đầu.

*Ò.” Hà Hoan cầm hòm thuốc gật đầu, trầm giọng nói: “Vậy bốn viên thuốc vừa rồi của tôi coi như là quà gặp mặt. Lần sau cô gặp Xà Quân, cũng đừng nói với hắn là tôi không tặng gì.”

“Xà quân vì cô mà đánh giết tứ phương. Cô vừa tố cáo, sợ rằng hắn sẽ tức giận. Mặc dù tôi sống không còn gì luyến tiếc, nhưng cũng muốn nhìn người khác sống vì cái gì.” Hà Hoan xách hòm thuốc rời đi.

Ra đến cửa, lại nhìn vào bụng dưới của tôi: “Có phải từ sau khi đi rời khỏi, xà thai trong bụng cô không cử động hay không? Cô có từng nghĩ có lẽ xà thai đã chết rồi hay không?”

Tôi nghe vậy thì khẽ sửng sốt, nhìn Hà Hoan: “Chẳng phải xà thai sẽ không chết sao?”

“Nhưng cô chạy trốn, lại trúng Nguyên Sinh Chi Độc, đánh vào huyết mạch. Nó…” Hà Hoan nhìn chằm chằm bụng dưới của tôi, mắp máy môi: “Tôi không cảm giác thấy sức sống ở trong bụng của cô.

Tôi vốn cho rằng Hà Hoan trở về là muốn nói thêm lời gì dọa người, kết quả lại là hỏi về xà thai.

Bàn tay phủ lên bụng dưới, cảm giác thấy bụng dưới hơi nhô lên, còn hơi cứng rắn, nhưng lại không cảm giác thấy gì khác nữa.

“Không biết vì sao Hà Hoan sư huynh lại cảm nhận được nó không có sức sống?” Tôi sờ lên bụng dưới.

Cố gắng giải thích: “Bây giờ số tháng vẫn còn nhỏ, dưới tình huống bình thường đều sẽ không cử động.

Có thể là tối hôm qua tôi mệt mỏi, cho nên nó cũng mệt mỏi.”

Sức sống xà thai mạnh mẽ, cho dù Nguyên Sinh Chi Độc có thể độc chết Trư Bà Long, nhưng chỉ là ở bắp chân, chắc hẳn sẽ không tổn thương đến xà thai…

Hà Hoan nheo mắt, trên khuôn mặt nặng nề âm u mang theo nghỉ hoặc: “Chắc hẳn xà thai có linh hồn, cô trúng Nguyên Sinh Chi Độc, nó sẽ cảm nhận được, theo bản năng cầu sinh, nó sẽ cử động kịch liệt hơn.”

Ông ta nói rồi khẽ ho khan một tiếng: “Chuyện về xà thai, có lẽ tôi không hiểu quá rõ, cô chờ A Vấn trở về rồi hỏi ông ta. Nhà Xạ Ngư Cốc đã hạ Nguyên Sinh Chi Độc, e rằng không chỉ nhằm vào cô, mà còn cả xà thai. Không phải nhà cô có con gái nhà họ Long sao?”

Con gái nhà họ Long chính là Long Thiền.

Hình như bởi vì một vài nguyên nhân, huyết mạch nhà họ Long không thể bị đứt đoạn, vì vậy cho dù quan tài rắn diệt toàn bộ thôn Long Gia, nhưng vẫn giữ lại Long Thiền và rắn con trong bụng cô ta kia.

Đáng tiếc, rắn con bị tôi đánh chết rồi.

Chẳng lẽ Thiên Đạo luân hồi, báo ứng của tôi đến rồi?

Bỗng nhiên trong lòng tôi dâng lên cảm giác lo lắng, sờ lên bụng dưới căng chặt.

Nhìn Hà Hoan rời đi, đột nhiên có loại cảm giác bắt lực trước số mệnh.

Cả đêm qua xảy ra quá nhiều chuyện, rời khỏi trấn nhỏ, lại có đinh Trần Hồn nhập thẻ, tôi cũng chặt đứt liên hệ với quan tài rắn và Mặc Dạ.

Xà thai chính là hấp thụ sức sống của quan tài rắn, lỡ như xà thai thật sự bởi vậy mà chết từ trong bụng thì sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK