Về khả năng của Tưởng Quốc, ông đã theo dõi và có những phán đoán nhất định. Đầu tiên, là khả năng đặc biệt đối với những phép thuật của lửa, uy lực phép thuật hỏa hệ trên tay của của cậu ta sẽ tăng lên ít nhất gấp đôi nhưng vẫn dịu dàng như một con thú nhỏ trong tay chủ nhân của chúng.
Thứ hai, khả năng khống chế thứ năng lượng gọi là “khí”. Tưởng quốc đã từng biểu diễn qua hàng chục lần trước mặt Gs.Dumbledore. Cậu ta thậm chí còn tự hào nói rằng bản thân đã phát hiện ra những công dụng thần kỳ khác của “khí” như chữa thương, tăng cường sinh mạng,… Điều này khiến Gs.Dumbledore vô cùng kinh ngạc bởi ông cũng đã tìm hiểu về “khí” hồi còn trẻ, dù không thể sử dụng nó nhưng ông hiểu rằng “khí” không thần kỳ như lời Tưởng Quốc đã nói.
Năng lực thứ 3 của mình, Tưởng Quốc chưa bao giờ nói về nó, nhưng thông qua việc quan sát những gì Tưởng Quốc đã và đang làm, Gs.Dumbledore cũng có thể lờ mờ nhận ra nó, một năng lực vốn dĩ đáng sợ, và sẽ kinh khủng hơn vô số lần nếu như nó được sở hữu bởi một kẻ hùng mạnh – năng lực tiên tri.
Gs.Dumbledore luôn tự tin với khả năng phán đoán của mình, nhưng lần này ông lại bị một thanh niên phủ nhận.Lòng hiếu kỳ trỗi dậy, Gs đưa mắt nhìn về Trần Quốc Tứ và ra hiệu cậu tiếp tục.
Trần Quốc Tứ bình tĩnh nói: “Cha tôi có kha khá khả năng đặc biệt, nhưng đặc biệt và mạnh mẽ nhất thì chỉ có 2 cái mà thôi. Đầu tiên là khả năng điều khiển năng lượng sinh mệnh, thứ khởi nguồn cho “khí” ở Phương Đông.”
“Năng lượng sinh mệnh!” – Gs.Dumbledore giật mình.
Trần Quốc Tứ gật đầu, nói: “Đúng vậy thưa ngài. Trong tương lai, cha tôi đã đi sâu tìm hiểu về các nguồn năng lượng trong tự nhiên, cả vật lý và ma thuật. Và trong quá trình đó, ông nhận ra thứ mà bản thân có thể khống chế bằng ma thuật bẩm sinh của mình chưa bao giờ là “khí” mà là nguồn năng lượng khởi nguyên của nó – năng lượng sinh mệnh.”
Gs.Dumbledore gật gù, điều này không vượt qua dự đoán ban đầu của ông. Theo những gì ông hiểu về khí, nó là một thứ sức mạnh hoàn toàn tách biệt với ma lực, nội việc hai thứ năng lượng đó tồn tại bình đẳng trong một cá thể đã là một kỳ tích. Việc Tưởng Quốc có thể sử dụng ma thuật điều khiển nó khiến Gs.Dumbledore nghi ngờ về thứ năng lượng mà cậu ta dã sử dụng.
Giờ đây, sự nghi ngờ đã được chứng thực, chữa lành vết thương, tăng cường sự sống,… quả thực không thứ gì khác thích hợp hơn ngoài năng lượng sinh mệnh. Nó cũng là câu trả lời đầy hợp lý cho sự nhầm lẫn của Tưởng Quốc, một người mới tiếp xúc với “khí” chỉ được vài năm và không có sự chỉ dạy chi tiết từ những người giáo viên có nhiều kinh nghiệm và kiến thức.
Trần Quốc Tứ không dừng lại, anh ta tiếp tục: “Khả năng thứ 2, cũng là khả năng tạo lên sự đột biến trong số mệnh của cha tôi. Thứ mà mọi người vẫn nhầm lẫn với khả năng tiên tri.”
Gs.Dumbledore tỉnh lại từ dòng suy nghĩ miên man của mình. Ông nhận ra những gì mà Trần Quốc Tứ sắp nói tới đây quan trọng tới mức nào.
“Cha tôi có khả năng kết nối, cộng hưởng và chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm, thậm chí là một phần sức mạnh giữa các bản thể ở các thế giới song song khác nhau. Nhờ vào đó, ông ấy có một nguồn ma lực khổng lồ cùng với một lượng tri thức gần như bất tận, lượng tri thức đó sẽ tăng lên qua mỗi bản thể mà ông ấy kết nối được.”
Gs.Dumbledore rơi vào trầm ngâm, là một phù thủy vĩ đại, ông lập tức nhận ra thứ sức mạnh mà Tưởng Quốc đang sở hữu kinh khủng tới mức nào. Tri thức là sức mạnh, đây là định lý của vũ trụ.
Theo những gì mà Gs.Dumbledore từng tìm hiểu về khái niệm thế giới song song, sẽ không có gì lạ nếu Tưởng Quốc biết về các loại ma thuật hắc ám hay những thứ ma thuật mà chưa từng xuất hiện trên thế gian.
Thậm chí những ý tưởng mới xuất hiện đầy rẫy của Tưởng Quốc cũng trở thành hết sức bình thường. Rất nhiều thứ con người khó tưởng tượng ra, nhưng một khi có ý tưởng thì họ sẽ có cách biến nó thành hiện thực.
Và một kẻ có khả năng kết nối với vô số thế giới như Tưởng Quốc, với tài năng và nguồn tài nguyên mà bản thân sở hữu, cậu ta hoàn toàn có thể biến ý tưởng của mình thành hiện thực, sau đó lợi dụng những ý tưởng đó chiếm đoạt thêm nhiều tài nguyên, dùng tài nguyên xây ý tưởng. Tất cả chúng sẽ trở thành một vòng tuần hoàn vô tận, giống như một quả cầu tuyết khổng lồ, càng lăn càng lớn, rồi trở thành một vụ nở tuyết, trôn vùi tất cả những thứ dám ngăn cản bước tiến của bản thân.
Gs.Dumbledore khẽ thở dài, ông ngửa đầu lên, ánh mắt nhìn xa xăm như thể nó có sức mạnh xuyên thấu qua cái trần nhà đầy bụi bẩn và lớp mây mù dầy đặc để vươn tới ánh sáng của các vì tinh tú trên cao.
Ông đã mường tượng ra cái cách mà Tưởng Quốc đạt được thành công của mình. Những thứ ở thế giới này không có, cậu ta sẽ tìm kiếm nó ở thế giới khác. Bản thể ở thế giới khác không có sức mạnh và tri thức, bản thể mạnh hơn chia sẻ tri thức và sức mạnh, sau đó bản thể yếu hơn vươn lên và phản hồi nó. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, lượng kiến thức và sức mạnh đó sẽ là bất tận.
Sau một hồi, Gs.Dumbledore thu hồi sự cảm thán cùng với những ý tưởng miên man của mình, ông cúi xuống, nhìn về phía Trần Quốc Tứ, hỏi:
“Cậu đã có mặt ở đây, vậy cũng có nghĩa với việc học trò của ta đã kết nối tới những thế giới khác rồi đúng không?”
Trần Quốc Tứ gật gù, nói: “Đúng vậy thưa ngài. Trần Tưởng Quốc của thế giới này đã hoàn toàn nắm giữ được sức mạnh của mình. Tới thời điểm hiện tại, dù chưa thể vượt qua ngài, nhưng sức mạnh mà ngài ấy sở hữu đã đủ để bảo vệ bản thân trước bất kỳ ai.”
Gs.Dumbledore có thể đoán được Tưởng Quốc bắt đầu hoàn thiện sức mạnh của mình từ khi nào. Nếu ông không nhầm thì khi Tưởng Quốc bắt đầu nghe thấy những giọng nói trong đầu mình cũng là khi sức mạnh của cậu ta bắt đầu thức tỉnh.
Trần Quốc Tứ nói: “Thế giới này có khoảng cách gần nhất và diễn tiến giống nhất với thế giới của chúng tôi. Cha tôi muốn làm gì đó để bảo vệ các vị. Ông có nói rằng luôn hối tiếc về việc đã để những thân nhân của mình hi sinh trong cuộc chiến. Dù là ở một thế giới khác, ông ấy cũng muốn thay đổi chút gì đó. Chính vì vậy mà cha tôi đã đưa chúng tôi tới đây.”
Gs.Dumbledore phần nào thông cảm với suy nghĩ của một Tưởng Quốc ở thế giới khác. Bản thân ông, nếu có thể, cũng sẽ dùng hết sức của mình để tạo ra một nơi để em gái mình có thể có 1 cuộc sống bình an và hạnh phúc.
“Ta đã hiểu xuất thân của cậu, anh bạn trẻ. Nhưng ta lại không hiểu được lý do cậu tới tìm ta. Đã có vấn đề gì xảy ra với dòng thời gian này?”
Trần Quốc Tứ cau mày, đáp: “Chỉ là suy đoán của tôi, nhưng có lẽ sự xuất hiện của chúng tôi đã gây ra tác động nào đó, hoặc cũng có thể là Trần Tưởng Quốc của thế giới này và cha tôi có tính cách khác biệt quá xa. Nhưng tôi có cảm giác ngài ấy đang dần trở lên đáng sợ, ngài ấy dường như đang dần chìm đắm vào sức mạnh và quyền lực. Tôi… e ngại sự xuất hiện của chúng tôi sẽ tạo lên một phù thủy hắc ám.”
“Nhưng tất thảy những thứ đó chỉ là sự lo sợ của cá nhân tôi. Không có gì để đảm bảo nó sẽ trở thành sự thật. Tôi đã rất rối rắm, và rồi tôi nghĩ tới ngài. Trong thời điểm này, nếu như có ai có thể ngăn cản người cha ở thế giới này của tôi trở thành kẻ ác thì người đó chỉ có thể là ngài.”
Gs.Dumbledore nhẹ nhàng lắc đầu, ông cho rằng Trần Quốc Tứ đang đánh giá mình quá cao. Hơn ai hết, Gs.Dumbledore hiểu người học trò của mình có cá tính như thế nào. Người như Tưởng Quốc tuyệt đối sẽ không bởi vì bất cứ ai mà thay đổi quyết định của mình, cho dù chính Gs.Dumbledore cũng không có khả năng đó.
Còn dùng sức mạnh để ngăn chặn, chưa tính tới những gì Trần Quốc Tứ nói chỉ là phán đoán cá nhân của anh ta, cho dù đó là sự thật thì Gs.Dumbledore cũng không cho rằng bản thân có đủ sức mạnh để làm điều đó.
Trần Quốc Tứ dường như cũng nghĩ tới điều này, anh ta nói: “Tôi tới đây thực tế cũng chỉ là đề phòng, đề phòng sự xuất hiện của một ma vương thực sự. Dù sao thì tiềm lực của “cha tôi” cũng vượt xa mấy vị cựu ma vương.”
Gs.Dumbledore từ chối cho ý kiến. Sự thực thắng mọi hùng biện. Người thanh niên trước mặt đây đã dùng sự thực chứng minh cho Gs.Dumbledore về tương lai của Tưởng Quốc. Còn Voldemort và GrindelWald, sự thực hiện tại đã chứng minh họ đều là kẻ thất bại. Có lẽ ở một thế giới song song nào đó hai người họ sẽ thành công, nhưng chí ít thì Gs.Dumbledore chưa nhìn thấy nó.
.................................................................
Đôi lời của tác:
Hôm trước có một bạn bên web mình có nêu ý kiến về truyện mình đã viết. Đợt này mình cũng roảnh nên ngồi giải đáp luôn. Có lẽ bạn gì đó cũng chả đọc nữa, nhưng mình nghĩ có lẽ cũng có bạn đọc khác vẫn đọc, có cùng thắc mắc như vậy nên mình sẽ giải đáp luôn.
1, Khí bạn nói tui thấy chả khác gì nội công của Trung Quốc.
Cái này thì có lẽ bạn đúng, có lẽ bạn sai. Về "khí" này mình lấy mô bản của haki trong One Piece chứ không phải là nội công TQ. Nếu nhìn kỹ thì nó là bản nhược hóa của haki:
- Nó không thể dùng bọc được vũ khí, chỉ có thể dẫn trên 1 loại hợp kim đặc biệt.
- Không có giúp người ta trở thành đại hiệp, khinh công bay như nhặng. Chỉ có thể cường hóa cơ bắp, tăng phản xạ và một và chỉ số cơ bản của cơ thể. Càng không có khả năng giúp người sử dụng lấy ngón tay thay súng máy mà oanh tạc từ xa.
- Khí này là một ý tưởng đột phát trong khi mình viết những chương đó nên nó vẫn có những thiếu hụt, và mình đang cấu tứ để hoàn thiện hệ thống sức mạnh, nói chung là lấp hố đó.
2, Chính truyện gốc điểu cơ bản như MA LỰC LÀ GỈ? ko ai trả lời được mà bạn dám biên vào là theo linh hồn tăng trưởng ma lực tăng? (Chính truyện gốc điều cơ bản như MA LỰC LÀ GÌ? Không ai trả lời được mà bạn dám biên vào là theo linh hồn tăng trưởng ma lực tăng?)
Nếu nhất quyết giữ quan điểm đó thì bạn không thể đọc được đồng nhân. Còn trong truyện của mình, dù là Ma Lực, Khí, hay một vài nguồn sức mạnh nào đó được đưa ra về sau thì chúng chỉ là một loại năng lượng tồn tại trong vũ trụ mà thôi. Sự khác biệt chỉ là cách chúng tồn tại như năng lượng hạt nhân khác với năng lượng gió vậy. Còn nếu muốn lý giải chính xác Ma Lực là gì thì có lẽ chúng ta phải đợi 1 phù thủy thực sự xuất hiện thì chúng ta mới có thể biết được.
3, Bạn yêu nước Việt Nam ok tui đồng ý và rất thích điều đó nhưng bạn đem cái tình yêu đó vô bộ truyện của thế kỉ 20 nước Anh ko hợp lý.
Nói thật thì mình thấy mình vẫn nhẹ nhàng chán. Chưa bằng mấy tinh thần dạng háng, dạng rộng ra là bà thiên hạ. Và mình thấy main của mình yêu nước rất văn minh, không có cái vụ dân tộc ta là no1, cái gì cũng là số 1.
4, Bố main tài sản lên tới 2 tỷ Bảng, bạn biết giá trị nó quy sang tiền việt nam lúc đấy khủng bố cỡ nào ko? Cái vụ phản quốc mà gia đình còn dám liên hệ cho quang minh chính đại trở về là bạn nghĩ ấu trĩ cỡ nào vậy? Siêu đại tỷ phú có đặc quyền? Sao bạn ko nghĩ chính phủ 2 bên hợp tác bắt nhốt bố main tịch thu tài sản theo tỷ lệ?
Mình muốn hỏi: bạn nghĩ chính phủ là gì? Tổ chức tội phạm; một đám cướp cạn?
Bạn mới là người cần nhớ: xã hội Anh là xã hội tư bản, với tài phú đó, quyền lực của bố main cũng không hề thấp, không phải là 1 kẻ vô danh tiểu tốt, không phải 1 con kiến chỉ cần di tay là chết.
Tiếp theo, gia đình của main là 1 thế lực màu xám, với người mẹ thuộc về thế giới phù thủy, là một trong số những thuần huyết lâu đời. cho dù mẹ của main bỏ nhà ra đi, nhưng khi mà cái gia đình đó không còn bất kỳ người nào thì những nhân mạch mà mẹ main có được cũng không nhỏ.
Địa vị của VN trên trường quốc tế, nhất là trước những năm LX sụp đổ không có ngon ăn như bạn tưởng đâu. Thậm chí không bị quy là đối địch với các nước thuộc tư bản là đã nhẹ nhàng chán rồi.
Địa vị trong nước của dòng họ main không hề thấp. Với địa vị đó nhưng cả nhà chỉ có duy nhất con trai cả có 1 chân trong chính phủ, lại còn làm cái bộ phận không bao giờ được mở mặt với đời, quyền lực không cao. Với cống hiến và thực lực như vậy nhưng trong tay không thể có chút đặc quyền, đây là do từ bỏ quyền lực để lựa chọn thân tình.
Đây cũng là 1 nét mình muốn xây dựng gia tộc VN ta khác với gia tộc TQ, một đám quyền lực chí thượng, thân tình mong manh.
Mạng lưới thông tin của những năm 1990, khi chưa bùng nổ internet thì kém tới mức nào. Muốn tìm 1 người đột ngột mất tích ở 1 nước XHCN như LX, lần mò được đến nước Anh là 1 quá trình siêu nhiên.
Cha của main khi trở lại nước được tha bổng. Xin lỗi đi. Bạn chỗ đọc chỗ bỏ thì mới nói vậy. Cha của main ở trong nước là trong tình trạng giam lỏng. Đơn giản là ông ấy hoạt động trong bóng tối nên mọi chuyện sẽ dễ thao tác. Hơn nữa việc để cha của main sống đem lại lợi ích to lớn hơn rất nhiều việc làm thịt ông ấy. Thế thôi.
Còn main, địa vị của cậu ta khi trở về nước là đã quá vững vàng. Chả ai dại dột đi đụng vào cậu ta cả.
Chính trị là thỏa hiệp, thỏa thuận và lợi ích; là thứ rất dễ lên phường nếu như động chạm. Mình chưa bao giờ có ý viết truyện quan trường hay gì đó tương tự như thế cả. Câu chuyện này hoàn toàn là viễn tưởng. Mình cũng không thích đi âm mưu đấu trí u ám chứ không phải là không nghĩ tới. Mình đã xây dựng bối cảnh và hoàn cảnh hợp lý với thời gian đó rồi. Còn nếu nhất thiết phải đào sâu về chính trị thì có thể kiếm thể loại quan trường của TQ để đọc đỡ.
Ok! Mọi thắc mắc của các bạn cứ tự nhiên đặt bên dưới. Khi nào đó mình sẽ giải đáp tổng thể luôn. Pp và hẹn gặp lại