CHƯƠNG 214: CON ĐƯỜNG THI ĐẤU TỬ VONG
Nhà họ Dương ở Kim Lăng, có thái tử gia gọi là Dương Thái, bây giờ cũng chỉ là Minh Kình Hậu Kỳ..
Thiên phú bản thân của Dương Thái, đương nhiên không phải nói nhiều
Phía sau anh ta, còn có nhà họ Dương lớn như vậy, cung cấp tài nguyên tu luyện cho anh ta, còn có võ giả Ám Kình hậu kỳ chỉ đường cho anh ta.
Nhưng dù vậy, Dương Thái cũng chỉ khó khăn lắm bằng cấp bậc với Diệp Hải Đường.
Có thể thấy được, thiên phú của Diệp Hải Đường, khủng bố thế nào.
Rất nhiều lái xe lục tục vào chỗ, nhân viên kiểm tra chính thức bắt đầu kiếm tra mấy cỗ xe.
Trần Dật Thần ngồi trên xe, khóe miệng lộ ra một sự nghiền ngẫm nhẹ.
Đặng Thế Kỳ xác thực không làm anh thất vọng, nói cho bên tổ chức anh mới chuẩn bị đua xe: “thay đổi” cẩn thận một chút, má phanh, ly hợp, phản lực, lốp xe… gần như chỗ nào cũng động tay vào.
Nếu như người bình thường, lái xe như vậy đi đua, nhiều nhất chạy được mấy phút, sẽ xe nát người vong.
Nhân viên kiểm tra trình diện, ‘Cẩn thận’ kiểm tra cho Trần Dật Thần một lần, sau đó đưa tay ra dấu Oke, ý bảo Trần Dật Thần xe không có vấn đề gì.
Đối với chuyện này, Trần Dật Thần không chút bất ngờ, Đặng Thế Kỳ có thể động tay động chân trên xe anh, đương nhiên cũng có thế mua chuộc được nhân viên kiểm tra, cái này đối với anh ta, không phải là việc gì khó.
Lúc này, có không ít người cũng đang âm thầm quan sát Trần Dật Thần.
Thấy sau khi nhân viên kiểm tra rời đi, Trần Dật Thần cũng không tự mình kiểm tra lại, lúc này Đặng Thế Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm..
Trần Dật Thần không phát hiện!
Đã không phát hiện, vậy anh là phế vật, cứ đợi đến lúc xe nát người chết đi! Đặng Thế Kỳ âm lãnh nhìn qua Trần Dật Thần, âm thầm nghĩ.
“Cô chủ, hình như anh Trần không phát hiện được cái gì.” Người của Diệp Hải Đường cũng thấy Trần Dật Thần có hơi quá bình tĩnh rồi, giống như không có chuyện gì, chẳng lẽ anh không có ý định tự mình kiểm ta xe đua một chút sao? Mặc dù người của Đặng Thế Kỳ ra tay rất âm thầm, nhưng cẩn thận kiềm tra một lượt, nhất định có thể kiểm tra ra được. .
Lông mày Diệp Hải Đường nhíu lại, Trần Dật Thần sao có thể vô tư như thế? Chuyên liên quan đến tính mạng như vậy, thế mà không tự mình xem xét.
“Thôi đừng để ý, lát nữa tổ cấp cứu nhìn chằm chằm vào anh ta, nếu như xảy ra chuyện gì, cứu người trước tiên.” Diệp Hải Đường nói, trận đấu chỉ còn 1 phút nữa là bắt đầu, cô cũng không thể nhắc nhở Trần Dật Thần thế nào, chuyện như vậy vào tai người ngoài cũng không phải, sở dĩ để tổ cấp cứu nhìn chằm chằm vào Trần Dật Thần, không phải là vì cô quan tâm đến Trần Dật Thần, mà là thân phận của Trần Dật Thần quá đặc thù, người thừa kế của nhà họ Trần, Đặng Thế Kỳ không biết thân phận của Trần Dật Thần, Diệp Hải Đường vẫn phải biết.
Nếu như ngồi nhìn Trần Dật Thần chết ở chỗ này, cô khó tránh khỏi sự truy trách của nhà họ Trần.
Theo tiếng súng lệnh, trận đấu chính thức bắt đầu.
Tiếng hò hét khắp nơi vang lên.
Máy bay không người lái của các nền tảng wed đều nhắm vào cuộc thi, bắt đầu trực tiếp trận đấu xe thần này.
Âm thanh đua xe chói tai quanh quẩn trong khu vực
Từng tia chớp bắn ra.
Con đường thi đấu chuyên nghiệp hôm nay, dùng con đường thi đấu tử vong có tên là 18 vòng Bột Hải.
Uốn lượn khúc chiết, giống như Bàn Long.
Cả con đường, hoàn toàn xây dựa vào núi, địa thế cao ngất, không cẩn thận mà nói, cỗ xe sẽ rơi khỏi đường đua, rơi vào sơn cốc.
Hàng năm, đều có hai ba tay đua xui xẻo, táng thân ở con đường thi đấu vịnh Bột Hải, dùng tính mạng của mình làm thành uy danh của con đường tử vong.
Trần Dật Thần hôm nay, cũng không giống như hôm qua, phần lớn dùng khí kình để khống chế tay lái.
Mà dùng tay.
Hiệu quả cũng rất rõ ràng, vừa mở mang, Trần Dật Thần đã chạy lên top dẫn đầu.
Xếp gần với Diệp Hải Đường và Đặng Thế Kỳ, cùng với một tay đua khác.
Sau một phút đồng hồ, Trần Dật Thần thế mà vượt qua tay đua chuyên nghiệp kia, đi đến sau lưng Đặng Thế Kỳ, gần như chạy song song với Đặng Thế Kỳ.
Lúc nhìn thấy Trần Dật Thần đuổi theo, đương nhiên trong lòng Đặng Thế Kỳ cười lạnh, hoàn toàn không hoảng hốt, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, xe Trần Dật Thần, hẳn là chỉ còn có thể chạy hai ba phút, sau đó sẽ hoàn toàn mất khống chế rồi không khống chế được, lao ra khỏi đường đua, trở thành vong hồn vịnh Bột Hải!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, xe ba người Diệp Hải Đường, Đặng Thế Kỳ và Trần Dật Thần rõ ràng kéo một khoảng cách xa đối với những xe khác.
Đối với sự thể hiện của Diệp Hải Đường và Đặng Thế Kỳ, mọi người cũng không bất ngờ,
Nhưng Trần Dật Thần, lại ngoài ý muốn của rất nhiều người.
Sau cuộc thi đấu tốc độ ngày hôm qua, mọi người đều đại khái biết thân phận củaTrần Dật Thần.
Là con rể ở rể nhà họ Hạ.
Cho nên mọi người cũng không để Trần Dật Thần trong lòng, một đứa ở rể, có thể có năng lực đến đâu chứ, cho dù lúc thi đấu tốc độ cũng là mở mang tầm mắt mọi người một lần.
Nhưng thi đấu chuyên nghiệp, mọi người đều không cho rằng, Trần Dật Thần có thể có tài cán đến đâu chứ.
Dù sao đây cũng là hai hệ thống khác nhau.
Nhưng Trần Dật Thần, lại lần nữa vả mặt bốp bốp tất cả mọi người đây.
Con rể ở rể, cũng có thể rất lợi hại!
Như là lúc này, xe đua của Trần Dật Thần, đã dần dần có xu thế vượt qua Đặng Thế Kỳ!
Đặng Thế Kỳ nóng nảy, trong lòng anh ta vẫn luôn tính toán thời gian, theo lý mà nói, đến lúc này, xe Trần Dật Thần cũng nên xảy ra vấn đề rồi.
Nhưng căn bản không có!
Xe đua của Trần Dật Thần vẫn ổn định như trước, thậm chí còn ổn định hơn xe anh ta.
Chẳng lẽ người của mình, không động tay trên xe Trần Dật Thần? Đặng Thế Kỳ không nhịn được nghĩ thầm.
Lại qua một phút đồng hồ, Trần Dật Thần hoàn toàn vượt qua Đặng Thế Kỳ, nghiêm túc đuổi theo đằng sau Diệp Hải Đường.
Cái này cũng khơi dậy tính hiếu thắng của Diệp Hải Đường.
Từ khi mới bắt đầu, cô không xem Trần Dật Thần và Đặng Thế Kỳ vào mắt, cô cũng không cho rằng, Trần Dật Thần và Đặng Thế Kỳ có thể thắng cô trong lĩnh vực cô am hiểu nhất.
Nhưng bây giờ, Trần Dật Thần lại làm cô sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm.
Ba người gần như đều đồng thời nhấn ga.
Tính hiếu thắng của Diệp Hải Đường quá mạnh, Đặng Thế Kỳ thì lại không cam lòng.
Chỉ có Trần Dật Thần, bình tĩnh nhất cả hành trình, anh hoàn toàn không để bụng đến chuyện thắng thua, cũng chỉ là nể mặt Chu Quảng Quyền mà thôi.
Dưới tâm trạng như vậy, phát huy của Trần Dật Thần lại là ổn nhất.
Hai người Diệp Hải Đường và Đặng Thế Kỳ, bởi vì lo lắng, xảy ra không ít sai lầm, nhiều vòng đua, hai người cũng có chút vấn đề.
Dần dần, Trần Dật Thần lái xe dẫn đầu mọi người, bỏ Diệp Hải Đường lại đằng sau.
Cuối cùng, Trần Dật Thần không chút lo lắng chạy qua vạch đích.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Chín phút hai mươi mốt giây!
Nhìn thấy thời gian Trần Dật Thần chạy hết quãng đường, toàn trường lại gần như chết lặng.
Không hề nghi ngờ, Trần Dật Thần phá kỷ lục!
Kỷ lúc nhanh nhất con đường vịnh Bột Hải!
Nhanh hơn trước ba mươi hai giây!
Vốn kỷ lục nhanh nhất đường thi đấu vịnh Bột Hải, là chín phúc năm mươi ba giây, do một tay đua cấp S giữ.
Nhưng hôm nay, kỷ lục này bị phá rồi !
Bị một tay đua không có cấp bậc phá!
Đây là có chuyện gì?
Diệp Hải Đường là người thứ hai thông qua đường thi đấu, Đặng Thế Kỳ là người thứ ba.
Diệp Hải Đường cắn cắn răng, rõ ràng có chút không phục.
Sắc mặt Đặng Thế Kỳ có chút tái nhợt, lửa giận trong lòng gần như sắp phun ra khỏi mắt.
Bại bởi Trần Dật Thần, cũng không đáng sợ!
Đáng sợ chính là, anh ta động tay trên xe Trần Dật Thần, anh ta vẫn thua.
Giống như anh ta chơi game, mở hack rồi, vẫn không đánh thắng người chơi bình thường khác!