“Mỹ nữ chủ nhân ơi, người có thể chọn khung cảnh tình cảm hơn để gọi ta ra ngoài có được không?”
Tiểu Nấm chỉ thở dài, chấp nhận số phần. Trứng Gà lão đại đương nhiên là bày ra dáng vẻ thong dong, sắc mặt cương nghị. Riêng Tiểu Hũ thì nhăn mày, bĩu môi.
“Chủ nhân, quá xấu, hai con mãng xà này quá xấu rồi.”
Cố Ngữ Yên chỉ tay về phía hai con mảng xà, nàng mỉm cười dịu dàng.
“Tiểu Nấm, em đi chuẩn bị đồ nghề nướng thịt rắn đi, chuyện còn lại bốn người chúng ta sẽ lo.”
Tiểu Hành lên tiếng bất mãn.
“Chủ nhân, mỹ nữ chủ nhân, người ta cũng muốn đi chuẩn bị đồ nghề a.”
Trứng Gà lúc này liền bay đến bên cạnh Tiểu Hành, cốc mạnh vào đầu lão đệ.
“Lão nhị, ngươi đã tỉnh ngủ chưa? Mau làm việc.”
Tiểu Hành bày ra dáng vẻ tuổi thân. Tiểu Hũ thấy vậy liền dùng tay che miệng cười khúc khích. Cố Ngữ Yên tâm trạng cũng trở nên vui vẻ, nhìn mấy cậu nhóc nhà Cửu Thiên của mình, bộ dạng tiểu hài tử ba tuổi đáng yêu đùa giỡn thật sự rất thoải mái, khả ái quá đi mất.
Nội tâm hai mảng xà gào thét, tụi nó còn đang tồn tại đó, tôn trọng nhau một chút có được không? Dường như sự phớt lờ của nhóm Cố Ngữ Yên đã chọc giận hai con mãng xà này, nên chúng nó liền quyết định tấn công mãnh liệt hơn, điên cuồng quất mạnh chiếc đuôi dài về phía Cố Ngữ Yên. Một con mãng xà lao lên, miệng đỏ như máu há rộng, để lộ hai chiếc nanh độc, nó là đang muốn nuốt trọn Tiểu Hũ.
Đúng lúc cái miệng đỏ như máu của mảng xà chỉ cách Tiểu Hũ còn chưa đầy một gang tay thì.
“Xịt.”
Tiểu Hũ dùng một tay che mũi, một tay khác nhanh chóng lấy ra một cái bình xịt.
“Chậc chậc, cho dù có là mãng xà cũng phải biết vệ sinh răng miệng chứ, tặng ngươi bình xịt thơm miệng này.”
Nói xong Tiểu Hũ liền trực tiếp quăng cả cái bình xịt vào miệng của con mãng xà. Tình huống này đến cả Cố Ngữ Yên cũng đỡ không kịp a, nàng thường hay tạo ra vài đồ vật giống ở thời hiện đại, dạng bình xịt thơm miệng này chính là sản phẩm của nàng và Tiểu Hũ, đã được đưa vào sản xuất chuẩn bị tung ra thị trường, mà thị trường nào thì đương nhiên phải hỏi Mị Tam, Mị chưởng quỹ mới biết được.
Con mãng xà vì hành động của Tiểu Hũ mà khựng lại một lát, nhưng nó có vẻ không biết lịch sự cho lắm, nên sau khi nuốt trọn bình xịt thơm miệng thì vẫn lao về phía Tiểu Hũ, tiếp tục muốn nuốt chửng cậu nhóc.
“Bất lịch sự quá, đáng ghét.”
Tiểu Hũ ngay lập tức vận linh lực đáp trả, Trứng Gà và Tiểu Hũ phụ trách một con mãng xà, Cố Ngữ Yên và Tiểu Hành xử lý con còn lại. Nửa canh giờ sau một con mãng xà đã bị diệt, Cố Ngữ Yên cũng không quên bẻ đi hai chiếc răng nanh, về sau không biết chừng có thể dùng được.
Tiểu Hành và Cố Ngữ Yên nhanh chóng qua phụ giúp Trứng Gà cùng Tiểu Hũ, rất nhanh bé mãng xà còn lại cũng được tiễn lên đường, đồng hành với bạn của nó. Lúc này Tiểu Nấm đã dọn sẵn đủ loại gia vị, chuẩn bị cả dao và xiên nướng, chỉ đợi sơ chế thịt rắn liền có thể mở luôn tiệc BBQ.
Cố Ngữ Yên lúc này để cả Tiểu Phượng, Tiểu Hổ và Tiểu Bạch ra ngoài, cùng nhau bắt tay làm tiệc thịt nướng. Tiểu Bạch vừa cắt một miếng thịt rắn, vừa xiên vào que nướng liền cất tiếng hỏi.
“Chủ nhân, Hắc Hắc ở đâu rồi? Sao lại không thấy?”
Cố Ngữ Yên nhún vai.
“Tiểu Hắc chọn đường khác, chắc là đang đùa giỡn với thứ gì đó.”
Tiểu Phượng lúc này chen lên đứng bên cạnh Tiểu Bạch, đụng nhẹ vào hông tiểu cô nương, ánh mắt thích thú hỏi.
“Sao vậy? Bạch Khả Ái là đang lo lắng cho người trong lòng sao?”
Tiểu Hành lúc này đang tẩm ướp gia vị cho món thịt rắn nướng, nhóc khí linh cũng không có ngẩng đầu lên, chỉ mở miệng nói.
“Không phải là lo lắng cho người trong lòng, mà là linh thú trong lòng.”
Tiểu Bạch da mặt mỏng, bị trêu ghẹo một chút liền đỏ mặt, quyết định phớt lờ mọi người, chuyên tâm nướng thịt, nướng thịt, nướng thịt, thịt nướng là chân ái.
Trong lúc đồng bọn thân thiết của mình đang mở tiệc thịt nướng, thì Tiểu Hắc đã quay lại nhân dạng tiến lên tầng bốn. Tiểu hồ ly mỹ nam đúng là đang đùa a, nhưng vui thì không có đâu, rõ ràng là cái Tháp Khảo Hạch này đang đùa nó thì đúng hơn. Tự nhiên từ đâu xuất hiện một đám khối lôi gỗ, liên tục lao về phía Tiểu Hắc gia nó mà tấn công, càng đánh thì càng đau tay, đám khối lôi này thật cứng, đã vậy còn không sợ chết, không sợ đau, cũng chả sợ uy nghiêm của Tiểu Hắc gia nó.
Nửa canh giờ trôi qua, Tiểu Hắc cũng chỉ xử lý được một khối lôi, hiện tại đếm một chút, chắc cũng còn đến mười, mười hai khối lôi nữa. Chơi đùa kiểu này thật sự không vui đâu, tiểu hồ ly trong đầu nhanh chóng nhảy số, nó phải tính đường khác mới được, đánh nhau như vậy quá mệt rồi, tiêu tốn năng lượng quá mức a.