Nửa tiếng sao cô cũng đã tắm xong, Thanh Mộc Tinh khoác lên mình chiếc váy ngủ màu trắng. Cô hồi hộp không biết anh có đến phòng mình chưa nên không dám mở cửa, nói cách khác là Thanh Mộc Tinh không biết đối mặt như nào với chuyện này, cô thở sâu một hơi rồi mở cửa lén lút nhìn quanh phòng, thật may mắn là không thấy ai cả. Cô thở phào nhẹ nhõm rồi lên giường trùm kín mít mình lại. Nằm trên chiếc giường to lớn, cô lo lắng hồi hợp đến phát sợ, đầu muốn nổ tung nghĩ về chuyện sắp xảy ra.
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, cánh cửa phòng của Thanh Mộc Tinh mở mạnh ra khiến cô hoàn hồn, thân thể đang bao bộc bởi chiếc mền run rẫy kịch liệt. Cảm thấy bước chân anh đang dần dần đến gần, Thanh Mộc Tinh run sợ đến toát mồ hôi.
- Mở ra!
Giọng nói lạnh băng quen thuộc xuyên qua chiếc mền truyền vào màng nhĩ của Thanh Mộc Tinh làm cô giật nảy mình một cái, thân thể dường như không muốn cử động mà nằm yên như một pho tượng.
- Cô là đang muốn mẹ mình không được phẫu thuật?
Nghe đến chuyện này, Thanh Mộc Tinh mới bình tĩnh dần rồi mở chăn lộ ra khuôn mặt xinh đẹp của cô. Doãn Minh Dương cư nhiên lại lấy mẹ ra uy hiếp cô nữa rồi.
Thấy cô gái này chạm chạp mở chăn, Doãn Minh Dương mất hết kiên nhẫn trực tiếp quẵng luôn chiếc chăn đáng thương sang một bên rồi trực tiếp đè lên người cô.
- Cô thích diễn vậy à? Tôi còn lạ lẫm gì con người của cô nữa? Vị hôn thê à, để xem cái thân thể dơ bẩn của cô có đủ sức hút đối với tôi hay không?
Nói rồi Doãn Minh Dương mạnh mẽ cúi xuống áp môi mình hôn lên đôi môi mềm mại của Thanh Mộc Tinh. Hương vị quen thuộc này anh luôn mong nhớ nhưng càng nghĩ đến chuyện lúc trước anh càng mạnh bạo muốn cắn nát đôi môi của Thanh Mộc Tinh.
Cô hiện giờ đang rất hỗn loạn, anh nghĩ cô dơ bẩn đến vậy sao? Cô trước giờ chưa từng để một người đàn ông nào nắm tay mình, luôn biết giữ thân, lúc trước chỉ thân mật với mỗi mình anh, thế mà anh lại nghĩ cô xấu xa như vậy, nhưng không thể nào trách anh được, là tám năm trước cô đã làm anh đau khổ, anh hận cô là đúng, cô đây không thể cho anh một lời giải thích chỉ mặt anh phát tiết lên thân mình mà thôi.
Doãn Minh Dương hôn một lúc lâu Thanh Mộc Tinh cứ cắn chặt răng không chịu mở, anh tức giận ngắt eo cô một cái khiến cô mở miệng ra.
- Ưm...anh...
Doãn Minh Dương tranh thủ đưa chiếc lưỡi ẩm ướt của mình vào càng quét bên trong cô, hút hết mật ngọt trong khoang miệng của cô. Hai người đang trong tư thế rất đổi thân mật, quần áo sọc sệt vô cùng ái muội. Một Lúc sau Thanh Mộc Tinh thiếu oxi nên yếu ớt đánh lên lưng anh. Doãn Minh Dương ngừng lại nhìn cô gái dưới thân mất hết dưỡng khí thở hỗn hễnh khuôn miệng thích thú cong lên.
- Thích lắm à? Cô thấy kĩ thuật hôn của tôi với những người đàn ông từng ngủ qua ai tốt hơn đây?
Anh cất lời giễu cợt cô khiến Thanh Mộc Tinh đau lòng.
- Tôi chưa từng hôn ai khác hết, anh đừng có mà nói bậy.
- Ha! Chưa từng? Hạng người hám tiền như cô tôi sao tin được chứ, lại muốn lừa tôi đau khổ nữa sao?. Hôm nay tôi phải cho người phụ nữ như cô thỏa mãn đến chết.
Doãn Minh Doãn một lần nữa xâm nhập vào đôi môi mềm mại ấy mà càng quấy, anh mạnh bạo cắn mút khiến Thanh Mộc Tinh đau đớn. Một lúc sau, khi đã hôn sảng khoái trên đôi môi ngọt ngào ấy, anh trường xuống cổ cô mà thỏa thích hôn hít khiến Thanh Mộc Tinh "Ưm" một tiếng.
- Lộ nguyên hình rồi kìa.
Anh khoái chí vũ nhục cô.
- Đừng...a...đừng để lại dấu.
Cô vừa nói xong anh cắn mạnh lên cổ cô: "Tôi thích như vậy đấy. Sợ Tần Gia Vỹ thấy à? Sợ hắn biết cô lăng loàn trắc nết như thế nào sao? Tôi cảnh cáo cô, tôi mà phát hiện cô ti tiện với người đàn ông nào khác thì đừng nói mẹ cô không được phẫu thuật bình an mà ngay cả cô cũng bị tôi chơi tới chết"
Doãn Minh Dương lạnh giọng đe dọa, đôi mắt hổ phách sắc bén của anh như muốn giết cô ngay lập tức làm cô run lẩy bẩy.
Doãn Minh Dương mạnh bạo xé đi chiếc váy cô đang mặc trên người làm Thanh Mộc Tinh giật mình sợ hãi. Dù đã biết trước tối nay sẽ làm gì với anh nhưng cô vẫn mặt quần áo trong khiến anh đen mặt. Nhưng bộ dạng bây giờ của cô khá là quyến rũ. Làn da trắng sáng của cô cùng nội y màu trắng che đậy bầu ngực khủng to tròn lấp ló sau mảnh vải quá ư là quyến rũ khiến máu Doãn Minh Dương như chảy ngược lên, phía dưới đã bắt đầu ***** ****. Anh thô bạo xé đi áo ngực của Thanh Mộc Tinh rồi lao vào cắn mút như con sói chết đói lâu ngày. Bầu ngực của cô thật thơm, thật mềm khiến anh chỉ muốn trầm luân mãi mãi. Một bên anh thỏa sức cắn mút còn một bên thì thỏa thích xoa nắn khiến Thanh Mộc Tinh đang cố gắng kiềm chế tiếng rên cũng đã không làm được.
- Aa...ưm...đau.
Âm thanh ái muội của cô làm máu anh sôi trào mà muốn cô nhiều hơn nữa.
Khi khoảnh khắc anh xé đi chiếc váy ngủ của Thanh Mộc Tinh, mặt cô đã nóng đỏ như trái cà chua. Càng quá đáng hơn, anh như con mãnh thú mà xé đi chiếc áo ngực của cô, lúc này Thanh Mộc Tinh đã muốn đào tám thước đất để chui xuống. Doãn Minh Dương lại như hổ đói cắn mút khiến cô không kiềm chế tiếng rên của mình được nữa. Trong người cô bây giờ nóng hừng hực, đầu óc trống rỗng, thân thể dấy lên tia ham muốn gì đó rất mãnh liệt. Không lẽ cô là đang...động tình?
Lúc này Doãn Minh Dương cảm thấy hôn thế nào cũng không đủ với anh, anh lại chuyển sang bầu ngực bên kia rồi một lúc sau trường đến cái bụng phẳng lì thon thả nhỏ xíu của cô mà hôn.
Thanh Mộc Tinh lúc này cảm thấy rất bất an. Dường như anh càng hôn thì càng xuống phía dưới. Đầu tiên là hôn môi sau đó đến cổ, ngực, bụng rồi một hồi...Trong đầu cô hiện lên những hình ảnh nóng bỗng khiến mặt cô đã đỏ lại càng đỏ hơn. Từ nảy đến giờ, cô cũng đã cảm nhận được hết ham muốn của người đàn ông này mảnh liệt như thế nào rồi.
Rồi việc gì đến rồi cũng sẽ đến. Hôn thỏa thích chiếc bụng nhỏ nhắn kia rồi, Doãn Minh Dương dừng lại nhìn xuống phía dưới của cô. Đôi mắt anh đục ngầu khiến Thanh Mộc Tinh nhìn mà sợ hãi muốn thoát tim ra ngoài, cô vô thức khép chân lại.
- Ngại ngùng cái gì? Chẳng phải có rất nhiều đàn ông đã nhìn qua rồi à?
Đến thời khắc này anh không quên vũ nhục cô.
- Anh đừng có nói bậy. Tôi chưa từng thân mật với người đàn ông nào cả.
Doãn Minh Dương lúc này cũng không còn nhẫn nại mà sỉ nhục nữa, ngay tức khắc anh kéo mảnh vải còn lại trên người cô ra. Toàn bộ cảnh xuân đẹp đẽ hiện ra trước mắt Doãn Minh Dương làm khu vực dưới của anh căng cứng đau đớn. Anh vẫn như cũ nhìn ngắm phía dưới của cô.
Thanh Mộc Tinh bây giờ ngượng đến phát điên. Từ trước đến giờ, chưa có một người đàn ông nào chạm vào cô, bây giờ anh lại nhìn chỗ đó của cô bằng ánh mắt...không thể nào trong sáng hơn khiến cô chỉ muốn tự đập đầu mình ngất đi thôi.
Một lúc sau, anh di chuyển ánh mắt đến khuôn mặt đỏ chói của cô. Người nữ này đâu phải lần đầu thân mật với đàn ông đâu mà ngại ngùng đến thế?
Anh bắt đầu đứng lên cởi áo quần mình ra. Thanh Mộc Tinh hoảng hồn quay đầu nhìn đi hướng khác, cả người căng thẳng đến mức run lẩy bẩy.
Khi đã thoát ly hết áo quần trên người. Doãn Minh Dương kéo thân người cô về phía anh. Đập vào mắt cô là thân thể cao lớn, thân hình 8 múi đầy đặn của người đàn ông vô cùng đẹp mắt, phải nói thân hình này là cực phẩm hiếm có nhưng chói mắt nhất là...phía dưới của anh. Vật đó rất rất to và dài đang chỉa thẳng ra. Cảnh trước mặt bây giờ khiến Thanh Mộc Tinh hoảng sợ đến mức phát khóc, hai tay cô che mặt lại, toàn thân run rẩy.
Doãn Minh Dương đi đến kéo đôi tay cô ra hiện lên khuôn mặt vô cùng sợ hãi, con ngươi đỏ hoe đẫm nước mắt. Với một người chưa từng trải qua chuyện này như cô thì tình cảnh bây giờ thật là vô cùng xấu hổ. Anh vậy mà vẫn nghĩ cô đã làm chuyện đó với người đàn ông khác sao? Chuyện rõ ràng hiện ra sờ sờ trước mắt anh lại không phát hiện.
- Sợ cái gì? Chưa thấy ai kích cỡ khủng như tôi đúng không? Bây giờ tôi sẽ làm em sướng điên lên.
Thanh Mộc Tinh nhìn đôi mắt đục ngầu chứa đầy ham muốn của anh mà hoảng hốt, đôi tay của cô đang bị anh nắm chặt run lẩy bẩy. Lúc trước cô chưa bao giờ nghe những điều không trong sáng này từ miệng anh bao giờ hết vậy mà bây giờ anh đã trở thành một con người...
Cô chưa kịp suy nghĩ xong thì Doãn Minh Dương đã cuối đầu xuống chặn môi cô, anh cuồng nhiệt hôn cắn. Vào lúc cô thân thể cô sụi lơ mặt sức anh làm gì thì làm, Doãn Minh Dương trực tiếp đâm thật mạnh vào trong cô.
- Aaaa...!
Không một chút phòng bị, cô bị đâm bất ngờ la lên. Bây giờ phía dưới cô rất đau đớn như bị tách ra làm hai. Biết rằng lần đầu là rất đau nhưng lại có một nguyên nhân nữa là cậu nhỏ của anh quá ư là to lớn, với kích cỡ này làm sao mà cô chịu nổi.
Thanh Mộc Tinh đáng thương thút thít cầu xin anh.
- Anh...rút ra đi...hức...tôi đau...đau quá a!
Nghe tiếng cầu xin xen lẫn tiếng khóc nỉ non của cô làm tim anh nhói lên một cái. Sao bên trong cô lại hẹp đến vậy khiến cậu nhỏ của anh bị kẹp đến ngộp thở. Đây...không lẽ là lần đầu. Anh nhìn xuống phía mà hoảng hốt, một giọt máu đỏ chói thấm xuống ga giường đã trả lời cho nghi hoặc trong đầu của anh.
- Đây là lần đầu của cô sao?
Thanh Mộc Tinh bây giờ đã bớt đau hơn một chút nhưng vẫn rất đau mà thút thít.
- Tôi...tôi nói rồi mà...hức...tôi chưa...chưa từng thân mật...hức...với người đàn ông nào...nào hết.
Bộ dạng cô bây giờ thật đáng thương khiến anh cảm thấy tội lỗi, cô vậy mà vẫn còn lần đầu. Ánh mắt cực kì dịu dàng của Doãn Minh Dương nhìn cô của hiện tại như nhìn cô của lúc trước, ánh mắt vô cùng dịu dàng và ôn nhu, anh vô thức đưa bàn tay của mình lao đi những giọt nước mắt nóng hổi trên mặt cô. Anh cất giọng dỗ dành.
- Ngoan! Thả lỏng ra sẽ không đau.
Cô nghe được giọng nói ôn nhu của anh rồi vô thức làm theo. Qua một lúc sau, đúng là không đau như ban đầu nữa nhưng bây giờ trong người cô vô cùng nóng, chỉ muốn anh khuấy đảo để thỏa mãn ham muốn trong cô.
Doãn Minh Dương cảm thấy ngưới phía dưới đang động đậy. Anh hỏi: "Hết đau rồi à?"
Cô ngượng ngùng né tránh cái nhìn của anh không nói lời nào nhưng anh biết cô là thích ứng được rồi. Anh nhẹ nhàng luân chuyển, tuy nhiên Thanh Mộc Tinh vẫn cảm thấy đau.
- Ưm...nhẹ...nhẹ thôi.
...
Cô dần dần chìm vào khoái lạc mà anh đưa đến. Sau một lúc nhẹ nhàng, anh đã dùng hết tốc độ mà cấm rút liên hồi phía dưới của cô khiến cô cảm thấy đâu là tận cùng của sự thoải mái. Rất lâu sau gần đến lúc kết thúc, anh bỗng dưng cất lời.
- Gọi tên tôi đi!
Thanh Mộc Tinh đang chìm vào trầm luân thì nghe được tiếng nói đầy mị lực của anh liền làm theo.
- Aaa...ưm...Minh Dương...Minh Dương!
Anh cảm thấy thỏa mãn mà thúc mạnh vào trong cô truyền hết mầm móng vào nơi sâu nhất.
Kết thúc cuộc hoan ái, Doãn Minh Dương dường như rất muốn một lần nữa nhưng nhìn cô gái toàn thân đầy vết tích mà anh để lại đang ngất xỉu bên dưới khiến anh xiêu lòng. Dù sao đây cũng là lần đầu của cô. Giọt máu trên ga giường đã chứng minh cho điều đó, không biết tại sao mà trong lòng anh vui mừng khôn xiết. Nhìn thân ảnh ngủ say ấy, anh cảm thấy vô cùng đáng yêu mà sửa lại tư thế ngủ, đắp chăn lại cho cô rồi đi về phòng mình.
Bên ngoài Tiết Dung đang lấp ló thấy anh từ phòng cô bước ra trong lòng không khỏi phì cười. Lúc nảy bà sợ Thanh Mộc Tinh đói nên lên xem thử cô còn thức hay không, không ngờ vừa đứng trước phòng thì nghe tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc đầy ái muội của đôi nam nữ khiến bà đỏ mặt. Kì này phải báo tin cho Lão phu nhân biết mới được. Chắc chắn là bà ấy rất vui vì sắp có cháu bế rồi.
《Author: Dì Tiết này kì ghê
Tiết Dung: Ai bảo mi viết ta đen tối như thế này chứ
Nhắc nhẹ: Em chưa 18》