Cảnh Dương chỉ cho rằng nàng nhốt mình ở Sơ Hương Cung quá lâu, cả ngày xem sách đến mức choáng váng, mà những thứ này đều bắt nguồn từ chuyện Phù Huyền tiên tôn làm cho nàng buồn bực không vui, trên mặt không còn nét tươi cười nữa. Hắn nhịn không được lại khuyên nhủ: “Ngươi đừng có mãi nhớ thương Phù Huyền tiên Tôn như vậy, Thiên tộc có nhiều thanh niên tài tuấn tùy ngươi chọn lựa, tội gì phải làm khó chính mình, lại thêm mất mặt.” Lời này nghe rất quen tai, hình như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.