Đối với việc này A Lạc thể hiện rất tùy ý hào phóng, điếc không sợ súng, lại có thêm một tội danh đánh thuốc mê thượng thần cũng chẳng sao. Nghe lời này, Minh Quyết không khỏi tức đến bật cười: “Ở trong lòng ngươi, ta là kẻ đến để mách tội hay sao?” A Lạc trầm ngâm một lát, nghiêm túc nói: “Đánh thuốc mê ngươi là lỗi của ta, ngươi hẳn là nên trách ta.” Lúc nàng nói chuyện, ánh mắt vẫn trong suốt không nhiễm một hạt bụi trần, ánh mắt ấy chính là nguyên nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.