Ngẫm lại có vẻ nghẹn khuất, hắn đường đường là một người xuyên việt mà ngay cả chút lộ phí cũng không lấy được. Bỗng nhiên có người vỗ vỗ bả vai hắn, hoá ra là Nhị Lang, làm cho người ta kinh ngạc chính là Nhị Lang chợt xoè tay phải ra, trong lòng bàn tay vậy mà lại có ba mươi đồng xu, đủ cho bốn huynh muội ăn một bữa bánh bao nhân ngọt rồi. Triệu Cẩn mở to mắt hỏi: “Tiền ở đâu ra?” Nhị Lang sờ sờ đầu, thành thật nói: “Ta mới vừa ngồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.