A Lạc vừa tỉnh lại đã phát hiện mình đang ở trong một căn lều cỏ rách nát, ánh sáng lờ mờ không thấy rõ đang là giờ gì, ước chừng là ban ngày. Nơi này lại lọt gió bốn phía, cả người nàng vừa lạnh vừa nóng, đầu óc choáng váng còn đói bụng, mà đây lại là thân thể của một tiểu cô nương ba, bốn tuổi. A Lạc nhịn không được nói: “Hệ thống, ngươi chắc chắn ngươi không có lừa ta?” [Kí chủ, thế giới này là ta ngàn chọn vạn tuyển mới chọn ra được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.