Cô cũng tuyệt đối không ngờ rằng, sơ yếu lý lịch của Thi Niệm Diêu, vậy mà lại trâu như vậy.
Học song song bằng Học sĩ Thạc sĩ tại nước M, tinh thông Anh văn, tiếng Pháp, Italy và 8 loại ngôn khác, lúc ở nước ngoài tham gia nghiên cứu, mà cô ấy còn gia nhập hợp tác quốc gia!
Tóm lại, đây là một phần sơ yếu khiến người kinh ngạc.
Mọi người đối với bằng cấp cao, thành tích tốt, luôn luôn kính trọng trong lòng, cho nên, khi nhìn đến phần lý lịch này, ba người đều ngây ngẩn cả người.
Tô Mỹ Mỹ mở to hai mắt nhìn: "Đây là sơ yếu lý lịch của đứa ngốc kia sao?"
Lưu Chí Hưng cũng nhíu mày: "Cái lý lịch này, không phải là giả chứ."
Kiều Luyến tuy cũng chấn kinh về phần lý lịch, nhưng vẫn mở miệng nói: "Giấy tờ tốt nghiệp cái gì cũng có, chúng ta không bỏ ra nổi chứng cớ nói đó là giả, cái kia chính là thật!"
Lưu Chí Hưng tắc lưỡi: "Cô ấy muốn bao nhiêu tiền lương?"
Kiều Luyến suy nghĩ một chút, đều cảm thấy thua thiệt cho Thi Niệm Diêu: " Lương tạm 5000."
Đối với một sinh viên mới tốt nghiệp mà nói, có chút cao.
Nhưng đối với người có bằng cấp này, đơn giản chỉ là cặn bã!
Lưu Chí Hưng ho khan một tiếng: " Cô khẳng định muốn ký người này?"
"Xác định."
Thi Niệm Diêu không có trở ngại, lúc này, sao cô lại thấy trở ngại?
Cho nên, dù là biết rõ Thi Niệm Diêu tìm việc làm là có mục đích, nhưng cô vẫn đáp ứng.
Lưu Chí Hưng nhìn cô một cái, có ý riêng: "Nếu như xảy ra chuyện, cô phụ trách."
"Được."
khi ra khỏi văn phòng Lưu Chí Hưng, lúc cô đi qua tổ một, vừa vặn nghe được bên trong có người đang thảo luận tới nhân viên mới.
"Mấy người nói xem, cái Thi Niệm Diêu biết rõ sẽ bị làm khó dễ, tại sao phải ở lại?"
"Có thể là gì? Lương tạm 5000, đối với một sinh viên mới tốt nghiệp mà nói, rất nhiều!"
"Thế nhưng, tôi thấy cô ấy không giống như là thiếu tiền!"
"Cô thấy thế nào? Mặc dù cô ấy mặc quần áo tốt, nhưng mà nhãn hiệu cũng đều không có, tôi nhìn không chừng là hàng vỉa hè."
"Cũng đúng..."
Kiều Luyến nghe mấy câu này, khẽ lắc đầu.
Thân là ký giả, đám người này có thể hiểu rõ thương hiệu, nhưng bọn họ quên, người có tiền chân chính, mặc quần áo đều là đặt sẵn.
Cô liếc mắt một cái liền nhìn ra, quần áo trên người Thi Niệm Diêu tuy không thấy hãng, nhưng đoán chừng giá cả, không thua kém sáu chữ số!
Thi Niệm Diêu chắc chắn là người có lai lịch, nhưng chẳng cần biết cô ấy là ai, cô ấy đến tòa soạn làm gì, Kiều Luyến đều quyết định giữ lại.
Đúng lúc này, điện thoại di động vang lên.
Cô cúi đầu, phát hiện là bác sĩ Trương, lập tức nghe, đối diện truyền đến tiếng bác sĩ Trương: "Kiều tiểu thư, tôi đã liên hệ với thầy, ông ấy bảo là có thể tùy ý chuyển viện, hoan nghênh em trai cô tiếp nhận trị liệu khôi phục, cô xem, lúc nào chuyển viện thì tốt?"
Đôi mắt Kiều Luyến trầm xuống, siết chặt nắm đấm: " càng nhanh càng tốt."
Có một số việc, cô không muốn níu kéo...
Giờ này phút này, Thẩm Lương Xuyên đang đứng ở trước cửa sổ sát đất trong văn phòng, nhìn chằm chằm ra ngoài.
Nghĩ đến cùng cô lạp nên tiểu đội cạnh tranh game, khóe môi của anh gợi lên.
Lúc này, phòng cửa bị đẩy ra, Tống Thành đi tới: "Anh Thẩm, tra được. Em trai Kiều tiểu thư không có tình trạng gì xấu, chỉ là hôm nay cô ấy gọi cho bác sĩ Trương, nói muốn đưa em trai ra nước ngoài..."