Nhưng không vui chỉ lóe lên một lần, lập tức bị ném sau ót. Tiếp theo, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng gọi cô: "Tới đây."
Kiều Luyến đứng lên, đi qua: "Sao vậy?"
Thẩm Lương Xuyên chỉ vỏ bánh: "Gói không tốt thì gói mấy cái, luyện từ từ sẽ tốt."
Một câu, để cho cô không khỏi nghĩ đến Tử Xuyên.
Năm đó vừa mới bắt đầu chơi game, không quá quen thuộc với trò chơi, cô luôn chơi không tốt, có chút nhụt chí.
Lúc đó Tử Xuyên cũng an ủi cô như thế: "Em chậm cần bắt đầu sớm, chơi không tốt thì chơi nhiều mấy lần, luyện từ từ sẽ tốt."
Cô bừng tỉnh tinh thần, Thẩm Lương Xuyên đã đặt vỏ sủi cảo trên tay của cô.
"Thế nhưng, em gói không tốt, lúc nấu sủi cảo, sẽ làm tai họa một nồi đấy." Kiều Luyến không dám xuống tay.
Thẩm Lương Xuyên xoa xoa đầu cô: " gói đi. Của em nấu riêng."
"Nấu để Lương Xuyên ăn!" Hạ Diệp Hoa thêm một câu.
Kiều Luyến lập tức tới hào hứng: " Được, vậy em nhất định phải gói tốt."
Cô rất nhanh liền hòa vào.
Chờ đến khi gói xong sủi cảo, buổi tối mọi người cùng nhau ăn cơm.
Kiều Luyến giới thiệu em trai Kiều Dịch cho Hạ Diệp Hoa và Tống Nguyên Hi nhận biết.
Hạ Diệp Hoa rất hòa ái với Kiều Dịch, Tống Nguyên Hi vốn tồn tại cảm giác ngại ngùng, không làm sao nói.
Một bữa cơm tối, cũng coi như là trò chuyện vui vẻ.
Chẳng qua là khi sủi cảo cô gói được bưng lên, người trên bàn lập tức cười.
Kiều Dịch ngập ngừng, nhìn một bát của cô, sau cùng đưa tay ra: "Em ăn bát này."
Nhưng tay còn không có đưa tới, bát liền bị người đoạt đi.
Cậu hơi sững sờ, ngẩng đầu liền thấy Thẩm Lương Xuyên bưng sủi cảo đến trước mặt mình: " Anh thích ăn nát."
Mọi người:...
Một loại cảm giác ấm áp sinh ra từ trái tim Kiều Luyến, để cho cô cảm giác được đặc biệt thân mật.
Giống như năm đó lần đầu tiên cô xuống bếp, nấu một bát mì gần như không thể nuốt xuống, ba ba cũng không nói hai lời, ăn sạch toàn bộ như thế.
Sao cô cảm giác, Thẩm Lương Xuyên càng ngày càng đáng yêu nhỉ? ~
Đêm đó, trong phòng ngủ tiến hành đối thoại như sau:
Kiều Luyến: "Thẩm Lương Xuyên, hôm nay cám ơn anh."
"Cám ơn cái gì?"
"Một bát sủi cảo đó, nếu anh không ăn, em cũng quá lúng túng."
"Ừm, cho nên em liền dùng miệng cảm ơn sao?"
Kiều Luyến: "Anh... ưm!"
Khi bị anh tra tấn gần như không xuống giường được, Kiều Luyến không nhịn được cảm thán, về sau sẽ không tiếp tục làm sủi cảo cho anh ăn!
-
Ngày thứ hai, một tin tức nổ tung!
Trên trạng của Mạc Tây Thừa công khai biểu thị, chính mình yêu đương!
Nhưng cũng không có nói ra bạn gái của mình là ai, cũng không có ảnh chụp, giống như mơ hồ chờ lấy cái gì.
Kiều Luyến đến công ty, chỉ thấy Thi Niệm Diêu có loại hưng phấn, trên mông giống như châm lửa, ngồi cũng ngồi không yên.
Kiều Luyến đi vào trong phòng làm việc, Thi Niệm Diêu đứng lên: " Chủ biên Luyến, lần này nam thần của tôi được cứu rồi!"
Cái này vừa mới nói xong, liền nghe ở cửa truyền tới tiếng châm chọc khiêu khích của Tô Mỹ Mỹ: " có thể cứu sao? A, cô thật đúng là ngây thơ! Một tin tuyên bố tình cảm, là có thể tẩy trắng sao? Anh ta đến ảnh chụp và danh tính cũng không có! Mà anh ta tẩy trắng có quan hệ gì tới cô? Hôm nay các cô không có tin tức lớn, còn không đi quét dọn vệ sinh!"
Thi Niệm Diêu nghe nói như thế, khóe môi làm sao cũng không ép xuống được: "Hôm nay chúng tôi có tin tức lớn!"
"Tin tức lớn? A, hiện tại ngoại trừ bạn gái thần bí của Mạc Tây Thừa, tin tức khác căn bản là chẳng ép được tin của tổ 1 chúng tôi!"