Vậy mà toàn bộ đang mắng cô:
—— Mẹ nó! Một thi đấu nhỏ, cần phải như vậy phải không? Quả thực là heo!
—— lớn lên xấu như vậy, đến mặt cũng không dám lộ, lại còn dám tranh đệ nhất với Tử Tiên Tử? Đơn giản là quá phận!
—— xin cạnh tranh đứng đắn được không? Fan hâm mộ của cô ta không đến một trăm vạn, Tử Tiên Tử chúng ta có hai trăm vạn, sao số phiếu có thể vượt qua Tử Tiên Tử? Cô ta không cảm thấy đỏ mặt sao?
...
Nhiều loại chửi mắng, để Kiều Luyến nhíu mày, trong đầu dâng lên một đám lửa giận.
Cô vào weibo của mình, đang muốn gưi bài lại, đột nhiên phát hiện mình có tin nhắn, lại là Tử Tiên Tử gửi tới!
【 Tử Tiên tử:Tôi lúc đầu không muốn tranh, một xếp hạng nhỏ mà thôi, thế nhưng cô đã không từ thủ đoạn như thế, tôi lại càng muốn tranh đến cùng!)
Kiều Luyến:...!!
Cô thật sự là trêu ai ghẹo
Thi Niệm Diêu ở bên cạnh cười lạnh: "Tôi vốn còn cảm thấy cái Tử Tiên Tử này bình phẩm cho không tệ, phát sóng trực tiếp cũng được, thật không nghĩ đến lại Bạch Liên Hoa như vậy! Tôi quan sát số liệu Vong Xuyên, số phiếu người ta là từ từ tăng lên, cái số phiếu của Tử Tiên Tử ngược lại có chút vấn đề. Thật sự là vừa ăn cướp vừa la làng!"
Kiều Luyến nghe nói như thế, không nói gì.
Cô suy nghĩ một chút, gửi lại cho đối phương mấy chữ:
【 Vong Xuyên: Tự mình độc diễn sao? Ngớ ngẩn!)
Kiều Luyến xưa nay khôngcó tính cách khinh bỉ, cho dù ở trên internet, cũng tuyệt đối không để cho người ta chiếm tiện nghi.
Mắng đối phương một câu, cô liền để điện thoại di dộng xuống, tiếp tục dấn thân vào trong công việc.
Tổ 1 nhiều người như vậy, tổ 2 cũng chỉ có cô và Thi Niệm Diêu, cho nên việc vặt đặc biệt nhiều.
Chỉ như vậy đã bận rộn thẳng đến sáu giờ tối.
Cô nhìn đồng hồ, dứt khoát không tăng ca, trực tiếp đứng lên, đi về nhà.
Cánh tay Thẩm Lương Xuyên bị thương, khẳng định có một số việc không làm tốt, mà anh từ trước đến nay tính cách quái dị, không cho giúp việc tới gần, cũng không biết hôm nay anh ở trong nhà có chỗ không thích hợp không?
Nghĩ tới đây, cô càng thêm sốt ruột.
Tan việc, thu dọn đồ đạc, liền đón xe về biệt thự.
Vào cửa đổi giày, cô chào hỏi với Kiều Dịch trong phòng khách, hỏi thăm: "Thẩm Lương Xuyên đâu?"
Kiều Dịch mở miệng: "Trong phòng ngủ trên lầu."
Kiều Luyến gật đầu, liền đi lên lầu.
Cô cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đẩy cửa phòng ra, liền thấy Thẩm Lương Xuyên khoác khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra.
Tóc của anh còn chảy nước, ướt nhẹp dán trên da đầu, ngũ quan tuấn dật cương nghị, tinh xảo giống như thợ điêu khắc!
Cơ ngực rắn chắc... da thịt màu mật ong, còn có này tám khối cơ bụng, đều phô bày dáng người hoàn mỹ của anh, thật sự là thêm một phần quá thịt, thiếu một phân quá gầy.
Người đàn ông này, vô luận là giọng nói, khuôn mặt, hay là dáng người, quả thực là không có một chỗ không hoàn mỹ.
Trách không được bây giờ là thời đại tiểu thịt tươi hoành hành, anh có fan hâm mộ, còn nhiều hơn những minh tinh đó!
Kiều Luyến trực tiếp nhìn trợn cả mắt lên, trái tim nhảy loạn thình thịch.
Đây là mỹ nam trần trụi dụ hoặc!
Quả thực là đang cùng co chơi nhịp tim đập!
Tầm mắt của cô, theo nhìn xuống, sau cùng dừng ở chỗ hông anh.
Bỗng nhiên nghĩ đến hôm qua tắm cho anh, chỗ kia...
Gương mặt Kiều Luyến, lập tức đỏ lên, vội vàng quay đầu.
Chợt ý thức được cái gì, bỗng nhiên quay đầu, chạy thẳng đến bên cạnh anh, nắm chặt cánh tay của anh, lo lắng mở miệng nói: "Sao anh tự mình tắm hả? Vết thương không thể đụng vào nước anh không biết sao?"