"Vậy bây giờ, rõ ràng chưa?"
Thẩm Tu bị nghẹn: " rõ ràng."
Sau đó ông ta đưa tay ra: " cha, con đỡ cha đi vào."
Ông cụ Thẩm liền hừ lạnh một tiếng, đưa tay trước mặt Thẩm Lương Xuyên.
Thẩm Tu lại bị một thật khó xử!
Thẩm Lương Xuyên lại nhìn ông cụ Thẩm một chút, có chút khinh bỉ mở miệng: " ông tuy già, như tự mình đi được."
Ông cụ Thẩm trách mắng: "Thằng nhóc thối, để con dìu ta một chút, con cũng không nguyện ý!"
Sau đó lúc này mới tự mình đi vào trong phòng họp.
Thẩm Lương Xuyên đi theo phía sau ông.
Thẩm Tu nổi giận đùng đùng ngồi ở vị trí của mình, vừa ngồi xuống, liền nghe thấy ông cụ Thẩm mở miệng nói: "Hôm nay hô mọi người tới, là vì thông báo với mọi người một chuyện, xí nghiệp Thẩm thị, mấy tòa đô thị phía nam, còn có mấy hạng mục Kinh đô, về sau, đều giao cho Lương Xuyên phụ trách! Lương Xuyên chính là ông chủ tân nhiệm của mọi người!"
Một câu, để Thẩm Tu đứng lên: " cha, cái này không thể!"
"Không thể?" Ông cụ Thẩm nở nụ cười gằn: " Con lấy thân phận gì, tới nói không thể?"
Ông cụ chậm rãi mở miệng: "0.8 % cổ phần trong công ty đều ở chỗ ta, hoặc là, chúng ta đến bỏ phiếu lựa chọn?"
Thẩm Tu trực tiếp không phản bác được!
Sau khi xác định rõ chức vị của Thẩm Lương Xuyên, từng cổ đông đều rời đi.
Chờ đến khi trong phòng họp, chỉ còn lại có ba người bọn họ, lúc này Thẩm Tu nổi giận: " cha, đây là ý gì? Cái nghiệt tử này, sớm đã bị con đuổi ra khỏi nhà!"
Ông cụ Thẩm lại mở miệng: " Nhưng trên người nó, còn có máu của Thẩm gia!"
Thẩm Tu híp mắt lại: "Cha, cha dự định đem trọn công ty, giao cho Thẩm Lương Xuyên sao? Cha dự định để con làm sao chịu nổi!"
Lời này rơi xuống, ông cụ Thẩm liền chậm rãi mở miệng: "Trước mắt ta còn không có quyết định. Hai người, mỗi người một nửa sản nghiệp gia tộc, người nào làm tốt, công ty liền giao cho người đó."
Thẩm Tu khó thở: " cha!"
Ông cụ Thẩm lại hừ lạnh một tiếng: " Hay là, con cảm thấy mình kém con của mình?"
Cái này vừa nói, Thẩm Tu nhất thời không nói gì.
Một lúc sau, ông ta mới cắn răng nghiến lợi mở miệng: " Không biết người đảm nhiệm ông chủ, dự định ở văn phòng nào?"
Một câu rơi xuống, ông cụ Thẩm liền nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.
Thẩm Lương Xuyên nhìn Thẩm Tu một chút, một lúc sau mới mở miệng: "văn phòng tầng cao nhất, không tệ."
Thẩm Tu thẹn quá hoá giận: "Cha đủ rồi! Cha còn muốn cướp đi phòng làm việc của con sao?"
Nếu như tặng văn phòng cho anh, như vậy tất cả mọi người trong công ty đều sẽ biết, ông cụ Thẩm càng coi trọng Thẩm Lương Xuyên!
Anh mới vừa tiến vào công ty, chân đứng không vững, không phải là đối thủ của ông ta, nhưng nếu như có ông cụ ủng hộ, vậy thì không giống!
Thẩm Tu híp mắt lại.
Thẩm Lương Xuyên lại hùng hổ dọa người mở miệng nói: "Chẳng qua là tôi cảm thấy, dù sao ông ở chỗ đó làm việc không để cho người nhận ra, không bằng nhường nó cho tôi."
không để cho người nhận ra...
Tròng mắt Thẩm Tu co rụt lại, biết Thẩm Lương Xuyên nói chuyện ông ta từng vụng trộm với Mai Phượng...
Ông cụ Thẩm cũng giống là bị câu nói nhắc nhở, ông trực tiếp mở miệng: "Vậy con nhường lại! Dù sao tuổi Lương Xuyên còn nhỏ!"
Thẩm Tu:...
Ông cụ Thẩm nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên: " Lương Xuyên, con xem, con còn thiếu cái gì? Ta đều thỏa mãn!"