---- Khuôn mặt quý phái tao nhã của Tạ Tri Hành có chút đùa cợt. "Phu nhân, sao đi ra từ nơi này, chân đã lành rồi à?" Hạ Trừng Trừng: "..." Cứu mạng! Sao người đàn ông thối này cứ như âm hồn bất tán vậy chứ! Hai người lại quay về phòng khách số 23 Ngự Lâm Uyển. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hạ Trừng Trừng hôm nay lại như cà tím phơi sương, không còn hào quang như ngày xưa nữa. Trịnh Thanh cầm hộp thuốc đi ra. Cô ấy không biết biến cố vừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.