----
Vừa dứt lời, "Phụt" một tiếng, Hạ Trừng Trừng không nhịn được, vừa uống một ngụm nước ngọt đã phun lên mặt Hứa Triệt.
Cô thật sự không ngờ lại nghe được tên chương trình đó, giờ phút này có chút bối rối lấy khăn giấy ra, đưa cho Hứa Triệt.
"Công ty để cho tôi, để cho tôi tham gia cái gì."
Lớp trang điểm tinh xảo mất cả buổi sáng để hoàn thành của Hứa Triệt bị trôi khiến anh ta vô cùng phiền não.
Nhưng anh ta muốn để lại ấn tượng tốt với Hạ Trừng Trừng, chỉ có thể dùng bằng giọng điệu dịu dàng, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
"Để tôi và cô cùng nhau tham gia Thiếu Niên Ngân Hà, tuy rằng cô là diễn viên, nhưng chương trình tuyển chọn Idol này cũng có không ít diễn viên tham gia, nhất định sẽ làm cho nhân khí của cô tăng lên một tầm cao mới."
"Hạ Trừng Trừng."
Hạ Trừng Trừng nhịn không được trợn trắng mắt.
Cho Hạ Trừng Trừng cô tham gia loại chương trình tuyển chọn idol, nếu như không phải Hứa Triệt có bệnh, vậy nhất định là công ty giải trí Tinh Không có bệnh.
Vốn dĩ cô còn muốn hoàn hảo một chút, một bên tiếp tục ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Không, một bên âm thầm tìm hiểu chuyện của Ngô Hưng Bang một chút.
Nhưng tình huống hiện thế này vẫn nên sớm chuồn đi sẽ tốt hơn.
Công ty giải trí Tinh Không và Ngô Hưng Bang mèo vờn chuột với nhau, cùng lắm thì đổi một phương pháp điều tra khác.
Hạ Trừng Trừng phân phó Thường Thanh đi nói chuyện với anh Trương, nhấc chân chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên, phía sau truyền đến tiếng xì xào bàn tán của mấy thiếu nữ vừa mới luyện nhảy trong phòng.
"Trời ạ, đó chính là Hạ Trừng Trừng sao?"
"Ôi trời, không hổ là nữ minh tinh đẹp nhất trong giới, tôi còn không nhìn thấy lỗ chân lông của chị ấy."
"Chúng ta thật sự có thể thành đoàn tham gia Thiếu Niên Ngân Hà với cô ấy sao?
Cô ấy có nhân khí cao như vậy, có cô ấy ở đây, chúng ta sẽ không bị đào thải từ vòng một."
"Hạ Luật Luật, không phải cậu vẫn luôn thích Hạ Trừng Trừng sao, có muốn đi xin chữ ký không?"
Từ đó phát ra khiến Hạ Trừng Trừng đang định rời đi lập tức cứng đờ, trong nháy mắt mạch máu lạnh lẽo cũng trở nên nóng rực.
Hạ Trừng Trừng quay đầu lại, nhìn cô gái đang bị các thực tập sinh khác đẩy tới trước mặt mình.
Cô bé kia có khuôn mặt trứng ngỗng, mười tuổi, khuôn mặt thanh tú, tay chân thon dài.
Cô bé nhìn Hạ Trừng Trừng, sắc mặt ửng đỏ.
"Chị Trừng Trừng, em rất thích chị, chị có thể cho em xin chữ ký của chị được không?"
Hạ Trừng Trừng nhìn cô bé trước mắt, trái tim dường như bị một thế lực không thể khống chế nào đó ngăn chặn, hai vai không nhịn được run rẩy.
Cô hỏi: "Em tên là gì?"
Cô bé nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt hạnh lấp lánh:
"Em tên là Hạ Luật Luật."
Hạ Trừng Trừng nghe thấy bên tai "Ầm" một tiếng, đầu óc trống rỗng.
Ở một thế giới khác cô, có một đứa em gái.
Tên của cô bé, còn được gọi là Hạ Luật Luật.
Hốc mắt Hạ Trừng Trừng đỏ lên.
Gương mặt của cô bé kia không giống Hạ Luật Luật, chỉ là đôi mắt đó, luôn gợi lên ký ức của Hạ Trừng Trừng.
Giọng nói của Hạ Trừng Trừng run rẩy, hỏi hệ thống: "Bọn họ là một người sao?"
Nếu sau khi chết cô có thể vượt qua thế giới tiểu thuyết này.
Vậy có phải Luật Luật cũng được hay không.
"Không phải nha."
Hệ thống phá tan ảo tưởng của Hạ Trừng Trừng:
"Bổn Thống Tử đã kiểm tra trí nhớ của Hạ Luật Luật, cô bé chính là nhân vật của thế giới này.
Ký chủ, thế giới lớn như vậy, trên cả nước người có tên Hạ Luật Luật có hơn một trăm người, vì thế, chỉ là trùng hợp thôi."
Hạ Trừng Trừng mím môi, trái tim co thắt khó chịu.
"Hạ Trừng Trừng, cô biết Luật Luật sao."
Hứa Triệt cắt đứt suy nghĩ của Hạ Trừng Trừng:
"Chỉ là, hình như trước đây các cô chưa từng gặp qua, Luật Luật là thực tập sinh, gần đây mới được tuyển chọn, chuẩn bị ra mắt trong một nhóm."