---- Mạnh Như Yên gật đầu: “Thật sự tôi cũng rất xấu hổ khi lừa gạt anh ấy.” Mạnh Như Yên còn nhớ rõ, tối hôm qua lúc Mạc Vân Thiên tới tìm cô ấy, sắc mặt vẫn âm trầm. Nhưng sau khi biết sự thật, anh ta kinh ngạc, một lúc lâu sau, trên khuôn mặt âm trầm lại lộ ra nụ cười sảng khoái. Anh ta nói: “Xin lỗi, là tôi xen vào việc của người khác rồi.” Vào giây phút đó, Mạnh Như Yên mới đột nhiên phát hiện thật ra Mạc Vân Thiên cũng chỉ như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.